Trần Hoàng Blog

Archive for Tháng Mười Một, 2015

►Ngắm dinh cơ “đồ sộ” của nguyên Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Ninh

Posted by hoangtran204 trên 27/11/2015

Ngắm dinh cơ “đồ sộ” của một cựu quan chức tỉnh Quảng Ninh

16-11-2015

Phap Luat

(PL+) – Căn biệt thự “siêu khủng” của một cựu quan chức tỉnh Quảng Ninh án ngữ tại khu vực cột 8, nằm trong khu đất vàng của Hạ Long, ngôi nhà này đang được nhiều người chú ý, không chỉ về kiến trúc độc đáo mà còn về độ khủng của nó.

Ngôi nhà này hiện đang là tâm điểm chú ý của người dân khu vực Cột 8 bởi thiết kế đặc biệt và vị trí đắc địa 2 mặt tiền của toà nhà.

Một điểm nữa mà người dân quan tâm chính là chủ nhân của nó là nguyên một cựu quan chức tỉnh Quảng Ninh

 Nguồn tin của phapluatplus cho biết, chủ sở hữu

Nguồn tin của phapluatplus cho biết, chủ sở hữu “dinh cơ” này nguyên là Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Ninh.

 Với thiết kế theo kiến trúc của các nước Châu âu đây là ngôi nhà nổi bật nhất khu vực cột 8

Ngay từ xa đã có thể nhìn thấy căn biệt thự khủng 
Ngay từ xa đã có thể nhìn thấy căn biệt thự khủng
Phía bên trái căn biệt thự,có rất nhiều cây to trồng xung quanh 
Phía bên trái căn biệt thự,có rất nhiều cây to trồng xung quanh
 Căn biệt tự khủng này nhìn thẳng ra bờ biển

Căn biệt tự khủng này nhìn thẳng ra bờ biển

 Góc tường của ngôi biệt thự

Góc tường của ngôi biệt thự

 Phía bên trái căn biệt thự, bên trong có rất nhiều cây to được trồng và ghim giữ như bên ngoài

Phía bên trái căn biệt thự, bên trong có rất nhiều cây to được trồng và ghim giữ như bên ngoài

 Xung quanh căn biệt thự đều có gắn các camera giám sát

Xung quanh căn biệt thự đều có gắn các camera giám sát

Ngọc Hà – Mộc Miên

Ông Bùi Văn Thành – Giám đốc Xí nghiệp Bình Minh (thuộc Cty TNHH MTV Duyên Hải), đơn vị thi công cầu treo dân sinh thôn 2 ở xã Tiên Lãnh – nói: “để giảm tổng mức đầu tư công trình, các bên đã “thống nhất” thay thế kè xi măng cốt thép nhịp dẫn từ mố neo M1 tới trụ T1 (dài 18m) bằng… đắp đất

Sở Giao thông Vận tải (GTVT),  chủ đầu tư là Tổng cục Đường bộ Việt Nam, Ban quản lý dự án, đơn vị thi công cầu  Xí nghiệp Bình Minh (thuộc Cty TNHH MTV Duyên Hải),

Quảng Nam:Cầu treo lún sụp, kè bê tông đã bị thay bằng… đắp đất!

27-11-2015

Trương Tam

(PL+) – Để giảm tổng mức đầu tư công trình, nhịp dẫn từ mố neo M1 tới trụ T1 (dài 18m) kè bằng xi măng cốt thép theo thiết kế ban đầu đã được “thống nhất” chuyển sang… đắp đất.

Khi nghiệm thu đã cảnh báo lún, nứt

Liên quan đến vụ việc cầu treo dân sinh thôn 2, xã Tiên Lãnh, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam mới khánh thành đưa vào sử dụng hơn 10 ngày đã bị sụt lún, nứt toác, hôm qua (26/11), ông Dương Văn Thủ – Trưởng phòng Kinh tế – Hạ tầng huyện Tiên Phước cho hay: “Phòng không giám sát, Ban quản lý Dự án công trình giao thông của Sở Giao thông Vận tải (GTVT) là đơn vị trực tiếp giám sát trong thời gian thi công. Tháng 10 vừa rồi, tôi cùng chủ đầu tư, tư vấn giám sát, nhà thầu thi công và Ban quản lý dự án đã đi nghiệm thu cầu treo dân sinh thôn 2, chính tôi đã phát hiện các chỗ lún, nứt do đắp đất cao rất dễ xảy ra sụp khi đưa vào đưa sử dụng nên tôi đã có ý kiến với những đơn vị này. Họ nói trong thời gian bảo hành để xem mưa gió thế nào rồi tính xử lý luôn. Cầu còn nằm trong thời gian bảo hành nên không có vấn đề gì đâu”.

Khi nghiệm thu công trình đã được đã cảnh báo lún, nứt
Khi nghiệm thu công trình đã được đã cảnh báo lún, nứt

 Cũng theo Trưởng phòng Thủ, chiều 25/11 đã cử nhân viên của Phòng tham gia cùng các đơn vị liên quan để theo dõi việc khắc phục xử lý. “Vì huyện là đơn vị hưởng lợi từ dự án nên phối hợp chủ yếu là trong công tác giải phóng mặt bằng. Vấn đề kỹ thuật của Sở GTVT Quảng Nam, còn giám sát cộng đồng là ở người dân. Nhìn công trình là tôi biết sẽ có những sự cố xảy ra vì cầu nằm trên phần đất “gửi”, ông Thủ nói.

Trong sáng qua, ông Lưu Nhựt, Phó Giám đốc Ban quản lý Dự án công trình giao thông Quảng Nam cho hay, sáng 26/11 ông Nguyễn Thanh Tâm – Giám đốc Ban đã lên hiện trường để xử lý sự việc mà PLVN đã phản ánh.

Về phía mình, ông Nhựt nhận định trong chuyên môn, có khả năng cầu chính sẽ không ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng chất lượng công trình ngay phần đầu cầu. Do nhà thầu thi công đầm lăn không đảm bảo nên bê tông gãy sụp xuống. Trước sự việc trên, trách nhiệm thuộc về tất cả các bên liên quan, trong đó trách nhiệm chính vẫn là nhà thầu thi công. Lẽ ra trong quá trình thi công, nhà thầu phải báo cáo thường xuyên tiến độ trên công trường cho Ban quản lý chịu chức năng giám sát, đơn vị giám sát cũng chưa đến kịp thường xuyên để giám sát. “Các thiết bị để làm cầu treo dân sinh này như bu lông, dây cáp… đã được giám định chất lượng rất kỹ, đã đáp ứng đầy đủ về tính an toàn cho cây cầu nên không có vấn đề gì. Chứ các thiết bị này có vấn đề về chất lượng khi xảy ra sự cố đứt, sụp cầu chắc sẽ có ông đi tù đó…”, ông Nhật nói.

Cũng trong sáng qua, ông Nguyễn Hồng Quang, Chánh Văn phòng UBND tỉnh Quảng Nam cho hay, tỉnh đã có văn bản yêu cầu Sở GTVT, chủ đầu tư là Tổng cục Đường bộ Việt Nam và Ban quản lý dự án được chủ đầu tư thuê giám sát thi công gấp rút lên hiện trường để kiểm tra, xử lý ngay sự cố nhằm đảm bảo an toàn cho người dân khi lưu thông trên cầu.

Đơn vị thi công tiết lộ điều gì?

Liên quan vấn đề nói trên, trao đổi với chúng tôi, ông Bùi Văn Thành – Giám đốc Xí nghiệp Bình Minh (thuộc Cty TNHH MTV Duyên Hải), đơn vị thi công cầu treo dân sinh thôn 2 ở xã Tiên Lãnh – nói:  “Sáng 26/11, Xí nghiệp đã làm báo cáo gửi Tổng cục Đường bộ Việt Nam, Ban quản lý Dự án công trình giao thông (Sở GTVT Quảng Nam) và các bên liên quan để giải thích về sự việc trên”.

Theo ông Thành, cầu treo dân sinh nói trên được đưa vào sử dụng từ ngày 30/7/2015 và chính thức bàn giao đưa vào sử dụng ngày 3/11/2015, các bên thống nhất đánh giá đơn vị thi công đã thi công công trình đảm bảo chất lượng theo hồ sơ thiết kế và các thay đổi đã điều chỉnh. Tuy nhiên, do mưa lớn dài ngày khiến mặt đường phía trụ T1 bị lún (KT 4,0mx1,5m) và chân khay cũng như phần gia cố ta luy phía trụ T1 bị sạt (KT dài 2,5m, cao 2,0m).

Đại diện nhà thầu xây lắp còn tiết lộ với phóng viên, trước đó để giảm tổng mức đầu tư công trình, các bên đã “thống nhất” thay thế kè xi măng cốt thép nhịp dẫn từ mố neo M1 tới trụ T1 (dài 18m) bằng… đắp đất, không chắc chắn.

Ngoài ra, nguyên nhân hư hỏng được vị này giải thích là do thời gian mưa dài ngày nên đất nền đường và đất đắp tứ nón bị ngấm nước kết hợp với dòng nước phía thượng lưu bên phải tuyến hướng T1 đến T2 có lưu lượng nước lớn, dòng chảy mạnh chảy thẳng vào chân khay và mái ta luy gia cố trụ tháp T1 dẫn đến làm sạt lở chân khay kéo theo nền và mặt đường giáp trụ T1 bị lún.

“Chiều 25/11, đơn vị thi công chủ động khắc phục với tinh thần trách nhiệm cao nhất trong thời gian ngắn nhất, đến ngày 27/11 sẽ xong để công trình đảm bảo an toàn cho người dân đi lại”,  ông Thành cho biết thêm.

Ngoài lý giải từ phía nhà thầu, chi tiết các bên trước đó đã “thống nhất” thay kè bê tông bằng… đất đắp – có được coi là tác nhân chính khiến cây cầu này nhanh lún sụp hơn hay không, Tổng cục đường bộ Việt Nam cần phải sớm trả lời công luận.

Trương Tam

Posted in Tham Nhung-Hoang Phí- Ăn Cắp, Đảng CSVN - còn đảng, còn mình... | Leave a Comment »

►Các công an và côn đồ đánh đập và bắt Đỗ Thị Minh Hạnh và Trương Minh Đức phải bị truy tố

Posted by hoangtran204 trên 25/11/2015

illus Các công an và côn đồ đánh bắt người phải bị truy tố 20151123

Các công an và côn đồ đánh bắt người phải bị truy tố

Sáng Chủ Nhật 22/11/2015, cô Đỗ Thị Minh Hạnh đã bị công an bắt khi đang cùng một số công nhân gặp luật sư để kiện công ty Yupoong, (Tỉnh Đồng Nai) vô cớ đuổi gần 2 ngàn công nhân.

Trên đường bị bắt về đồn công an, bọn chúng đã đánh đập dã man cô Minh Hạnh.

Trưa cùng ngày, ông Trương Minh Đức cũng bị bắt và đánh đập. Ngày 23/11 họ phải vào trong nhà thương điều trị thương tích do bị đánh đập.

Trước sự kiện này, Liên Đoàn Lao Động Việt Tự Do ( gọi tắt là Lao Động Việt – LĐV- ) xin được lên tiếng:

• Với hàng chục người đã tụ tập trước đồn công an trong đêm tối để đòi trả tự do cho cô Minh Hạnh và anh Trương Minh Đức và tất cả mọi người quan tâm phổ biến trên các hệ thống truyền thông xã hội: LĐV trân trọng cám ơn tinh thần tương thân tương trợ của quý vị về tinh thần cũng như vật chất.

• Với những nhóm Tây phương và Sứ Quán Hoa Kỳ, mà chúng tôi đã thông tin ngay ngày 22/11/2015: Được biết một số quý vị đã nhanh chóng truyền tin và hành động – chúng tôi xin cám ơn quý vị.

• Với nhân dân và các nhóm XHDS ở Mỹ, Úc, Nhật,..: Chúng tôi mong muốn chính quyền của quý vị bắt buộc chính quyền Việt Nam phải làm rõ vụ việc này. Và đòi hỏi chính quyền Việt Nam phải truy tố những công an cũng như các thành phần côn đồ bắt người vô cớ và hành hung những người giúp đỡ cho người lao động một cách dã man và hoàn toàn trái phép. Việc làm này trái với những cam kết mà Việt Nam đã đồng ý khi tham gia TPP.

• Với Adidas, Columbia, Nike, và Puma, Flexfit vì Yupoong là nơi thường sản xuất cho quý vị: Chúng tôi xin lập lại lời yêu cầu trong lá thư của LĐV ngày 19/11: Quý vị hãy khuyến cáo Yupoong ngưng đuổi người và thương lượng đúng đắn với ban đại diện do công nhân bầu ra.

• Cuối cùng, LĐV trích lời nhắn của cô Đỗ Thị Minh Hạnh viết trên trang Facebook của cô cách đây vài ngày: “Công nhân vẫn bị chèn ép, bị ngược đãi, bị hạ nhục..Ông bà chú bác quan tâm đến Minh Hạnh, Minh Hạnh hạnh phúc vô cùng. Nhưng thay vì chỉ ca ngợi và theo dõi [tin tức], xin hãy bước đi cùng những người đang tranh đấu..”

Ban Chấp Hành Lao Động Việt

23/11/2015

DTMH 231115

TMD 231115

——–

 

———

Posted in Bắt bớ-Tù Đày-Đánh đập-Đàn Áp, Công An, Quyền tự do lập Hội | Leave a Comment »

►Bảy mươi năm khủng bố

Posted by hoangtran204 trên 25/11/2015

 

Bảy mươi năm khủng bố

Tác giả: 

23-11-2015

Vào giữa tháng 11-2015, cả thế giới xúc động về tin khủng bố tối Thứ Sáu 13-11-2015 tại các địa điểm giải trí ở Paris. Trong toàn cảnh Âu Châu thanh bình từ khi thế chiến thứ hai chấm dứt năm 1945 cho đến nay, tin tức và hình ảnh khủng bố dồn dập trên truyền hình, gây xôn xao dư luận khắp nơi, kể cả ở Bắc Mỹ vì Bắc Mỹ cũng là một trong những mục tiêu mà khủng bố đã từng nhắm tới.

Xem cảnh khủng bố trên truyền hình, những người Việt Nam lớn tuổi liên tưởng ngay đến những chuyện khủng bố ở quê nhà trước đây. Thảm cảnh khủng bố diễn ra khắp nơi ở Việt Nam cũng từ năm 1945; qua nhiều hình thức khác nhau, hoặc ám sát, hoặc thủ tiêu, hoặc đặt chất nổ, hoặc quăng lựu đạn, hoặc pháo kích, hoặc phá đường, giựt sập cầu cống, phá đường “rầy” xe lửa, hăm dọa tống tiền …

Khủng bố ở Việt Nam và khủng bố Âu Mỹ đều nhắm gây sợ hãi trong quần chúng nơi bị khủng bố, quấy phá đời sống xã hội, nhưng hai bên có những điểm khác nhau khá rõ rệt.

KHỦNG BỐ NỘI ĐỊA

Các cuộc khủng bố ở Âu Mỹ đều do những phần tử Hồi giáo cực đoan chủ trương, được sự hỗ trợ của những tổ chức Hồi giáo quá khích giàu có ở Trung Đông, chính yếu nhờ tài nguyên dầu hỏa. Như thế, những cuộc khủng bố ở Âu Mỹ do người nước ngoài thực hiện, đa số đến từ các nước vùng Trung Đông, hoạt động khủng bố ở những vùng, những nước không phải là quê hương của họ và dân chúng không phải là đồng bào ruột thịt của họ. Khủng bố chỉ tấn công những nước mà họ xem là địch thủ, muốn đe dọa hay trả thù như Hoa Kỳ (vụ 11-9-2001), Pháp (vụ 13-11-2015)…

Khủng bố ở Việt Nam từ năm 1945 cho đến nay, hoàn toàn do đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) và chế độ CSVN thực hiện. Các chế độ CS trên thế giới chủ trương đấu tranh giai cấp, tranh cướp chính quyền, vận dụng mọi nguồn tài lực chiến đấu giữ vững thành quả cách mạng, tiêu diệt tất cả những thành phần bị xem là nguy hại cho chế độ CS.

Riêng tại Việt Nam, CSVN từ khi cướp được chính quyền ngày 2-9-1945 cho đến ngày nay, thường xuyên tổ chức, chỉ huy những cuộc khủng bố, ám sát chính trị, giết hại dân chúng, đồng bào trên quê hương mình. Như thế có nghĩa là chính một thành phần người Việt theo chủ nghĩa CS, khủng bố toàn dân Việt, để phát triển chủ nghĩa CS hoặc để bảo vệ chế độ CS.

Đây là một loại khủng bố nội địa hiếm thấy trên thế giới. Cộng sản Việt Nam không từ bỏ bất cứ hành động dã man nào khủng bố người đồng chủng, nên CSVN cũng chính là những kẻ diệt chủng. Một nhà báo Pháp, Jean Lacouture cho rằng những chế độ độc tài bóc lột dân mình như là những nước thực dân ngoại lai, nên gọi đó là “autocolonisation”, tạm dịch là “thực dân nội địa” hay “tự thực dân”. Chế độ CSVN được sắp vào loại nầy. Nay CSVN lại thêm thành tích là “khủng bố nội địa” đối với dân Việt.

MỤC ĐÍCH KHỦNG BỐ

Mục đích khủng bố nhắm phá hoại đời sống, gây sợ hãi, đe dọa các đối tượng mà khủng bố nhắm đến. Quân Hồi giáo quá khích đại đa số là người Ả rập, khủng bố nhắm mục đích trả thù những điều mà họ cho rằng khiêu khích tôn giáo (như vụ báo Charlie Hebdo ở Paris ngày 7-1-2015), hoặc trả thù những điều mà họ cho là những vụ án bất công đối với những người Hồi giáo, hoặc vỉ các căn cứ Hồi giáo hay các nước Hồi giáo ở Trung Đông bị tấn công. Quân khủng bố quá khích Hồi giáo còn tin rằng khi khủng bố tự sát là họ hy sinh để được đấng Allah cứu rỗi, lên thiên đường. Nói cách khác, quân Hồi giáo cực đoan khủng bố theo niềm tin tôn giáo, hy sinh cho một cuộc thánh chiến, hoặc hy sinh vì lý tưởng quốc gia Hồi giáo mà họ mong muốn xây dựng. Niềm tin tôn giáo dựa trên Hồi giáo, một tôn giáo, xuất hiện từ thế kỷ thứ 7 ở Saudi Arabia, là nền tảng văn hóa của người Ả-rập ở Trung Đông. Từ nhiều thế kỷ trước, do những mâu thuẫn về chính trị, văn hóa và tôn giáo giữa người Ả-rập và người Tây phương với niềm tin Ky-tô giáo, phát sinh những tranh chấp và chiến tranh qua lại, tạo nên hận thù “truyền kiếp”, mà cho đến nay vẫn còn tồn đọng lại ở những thành phần Hồi giáo Ả-rập cực đoan.

Trong khi người Ả-rập cực đoan chiến đấu, khủng bố các nước khác vì lý tưởng Ả-rập, vì tôn giáo Ả-rập, thì khủng bố ở Việt Nam do CSVN chủ trương, chỉ khủng bố, giết hại người Việt Nam vì chủ nghĩa Mác-xít ngoại lai. Chủ nghĩa Mác-xít phát xuất từ Âu Châu, là nền tảng tư tưởng của các chế độ CS ở Liên Xô và ở Trung Cộng, hoàn toàn ngược lại với văn hóa dân tộc Việt Nam. Chủ trương của các chế độ CS là độc tài toàn trị, chỉ nhắm mục đích bành trướng chủ nghĩa, thâu tóm quyền lực. Hồ Chí Minh do Liên Xô huấn luyện và tài trợ để lập đảng CS, và nhờ sự giúp đỡ của Liên Xô và Trung Cộng, cướp chính quyền ngày 2-9-1945. Từ đó, HCM và đảng CS luôn luôn làm tay sai cho Liên Xô và cho Trung Cộng, hành động theo mệnh lệnh của Liên Xô và Trung Cộng. Quân khủng bố CSVN hoạt động theo mệnh lệnh của đảng CSVN, vì quyền lợi của đảng CSVN và CS quốc tế mà thôi.

Chuyện khủng bố ở Pháp hay ở Âu Mỹ khá hiếm hoi, lâu lâu mới xảy ra, nên khi xảy ra, liền làm cho mọi người kinh hoàng. Người Việt Nam chạm mặt hằng ngày với khủng bố từ khi đảng Cộng Sản Đông Dương, mặt trận Việt Minh (VM) do Hồ Chí Minh lãnh đạo, cướp được chính quyền ngày 2-9-1945. Khủng bố xảy ra thường xuyên “như cơm bữa”, liên tục và dày đặc khắp nước, từ năm 1945, xuyên suốt qua hai cuộc chiến 1946-1954 và 1960-1975, sau đó tiếp diễn cho đến ngày nay.

MỨC ĐỘ TÀN ÁC

Nói chung, khủng bố bạo lực, gây thương tích, giết người, cướp sự sống của người khác đều là tàn ác. Khủng bố nào cũng tàn ác. Tuy nhiên mức độ tàn ác khủng bố của các tổ chức ở Trung Đông khác với khủng bố CSVN.

Ví dụ rõ nét nhứt là trong chiến tranh, khủng bố Hồi giáo quá khích thi hành án tử hình nạn nhân bằng cách chặt đầu, làm cho nạn nhân nhanh chóng chết liền tại chỗ. Trái lại, trong hoàn cảnh không có chiến tranh, chỉ do Cải cách ruộng đất, CSVN chôn nạn nhân xuống tận cổ, chừa cái đầu ở trên mặt đất, rồi buộc nông dân kéo bừa qua lại, răng bừa móc miệng, móc mắt, móc đầu nạn nhân đau đớn cho đến chết. Hoặc CSVN cho dìm nước nạn nhân, sặc sụa rồi kéo lên, cho tỉnh lại, xong rồi dìm xuống nước trở lại. Sau nhiều lần chết đi sống lại, nạn nhân mới chết. Thảm cảnh CCRĐ không sách vở nào tả hết được.

Sau những cái chết bi thảm vì khủng bố thời Cải cách ruộng đất, đến thời kỳ Mậu Thân Huế đầu năm 1968. Cộng sản tùng xẻo nạn nhân Từ Tôn Kháng cho đến chết ở Gia Hội. (Nguyễn Lý Tưởng, “Mậu Thân ở Huế”, đăng trong tuyển tập Thảm sát Mậu Thân ở Huế, Phong Trào Giáo Dân Hải Ngoại, California 1998, tr. 89.) Còn chuyện chôn sống là chuyện rõ ràng trong biến cố Mậu Thân ở Huế, không cần chứng minh.

Trước Mậu Thân hơn 20 năm, tại Quảng Ngãi cũng xảy ra chuyện CS tùng xẻo, chôn sống năm 1945 mà lúc đó ít người biết. Riêng trong ba tuần lễ kể từ 19-8-1945 tại Quảng Ngãi, VM giết hại 2,791 người vừa chức sắc, chức việc, tín hữu đạo Cao Đài, kể cả phụ nữ, trẻ em và giết bằng nhiều cách như chém đầu, chôn sống, thả biển, và tùng xẻo như thời Trung cổ. (Theo Bạch thư Cao Đài Giáo ngày 9-9-1999, do vị đại diện đạo Cao Đài là Ngọc Sách Thanh, từ San Bernadino, California, gởi cho Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc và Uỷ Ban Quốc tế Nhân Quyền.)

Phải nói rằng CSVN khát máu và giết hại người Việt đồng chủng một cách tàn bạo, dã man không thể tưởng tượng nổi. Mức độ khủng bố tàn ác khiếp đãm đến nỗi, có lần nhà văn Nguyễn Tuân vừa khóc, vừa tâm sự với anh em văn nghệ sĩ : “Tao còn sống đến bây giờ là còn biết sợ.” (Nhiều tác giả, tuyển tập Trăm hoa vẫn nở trên quê hương, Nxb. Lê Trần, California, 1990, tr. 79.)

Hãy nghe Tố Hữu, một nhân vật cộng sản cấp Bộ chính trị trung ương đảng, kêu gọi cán bộ CS:

“Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,
Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng.
Thờ Mao chủ tịch, thờ Xít-ta-lin bất diệt.

“Giết, giết nữa bàn tay không phút nghỉ”, thật khát máu còn hơn lời kêu gọi của các lãnh tụ Hồi giáo khủng bố hô hào trong các video do quân khủng bố phát tán. Hơn nữa, giết đồng bào Việt Nam không gớm tay chỉ để “Thờ Mao chủ tịch, thờ Xít-ta-lin bất diệt.” Thật là hết nước nói!

MỤC TIÊU KHỦNG BỐ

Những cuộc đánh bom, đặt chất nổ của nhóm quá khích Hồi giáo nhắm mục đích trả thù hoặc gây sợ hãi nơi các nước địch thủ, không có chủ đích giết riêng một người nào, nhất là trẻ em và phụ nữ. Ngược lại, CSVN có chủ đích rõ ràng theo từng giai đoạn khi khủng bố.

Lúc mới nắm được quyền lực năm 1945, CSVN tìm giết những lãnh tụ chính trị trên toàn quốc không theo CS, khiến những lãnh tụ khác sợ hãi phải trốn tránh hoặc bỏ ra nước ngoài, để CSVN độc quyền chính trị. Ở các địa phương từ tỉnh, xuống huyện, xã, CS khủng bố và giết hại một cách bừa bãi và dễ dàng tất cả mọi người, chỉ cần quy chụp là Việt gian, tay sai thực dân Pháp là giết ngay. Rất nhiều chuyện khủng bố ngoài trí tưởng tượng của người đời nay, kể lại có thể có người không tin. Số người bị CS khủng bố giết lúc đó tổng cộng trên toàn quốc lúc đó có thể lên đến trên 200,000 người.

Sau năm 1954, cai trị đất Bắc, CS khủng bố bằng những kế hoạch đổi tiền, công tư hợp doanh ở thành phố, và Cải cách ruộng đất ở nông thôn. Cuộc CCRĐ lần nầy giết hại khoảng 172,000 người, chưa kể thảm cảnh của gia đình nạn nhân. Sau cuộc CCRĐ, nông thôn BắcViệt Nam hoàn toàn bình lặng và thần phục mệnh lệnh của CSVN, để CSVN tấn công Nam Việt Nam.

Ở Nam Việt Nam, sau năm 1954, CSVN tiếp tục ứng dụng các phương pháp khủng bố giống thời kỳ trước năm 1954, như ám sát, đặt chất nổ, phá đường, đắp mô, giựt sập cầu cống, quăng lựu đạn, tấn công các đồn bót nhỏ lẻ tẻ, bắn sẻ và đặc biệt có một loại khủng bố mới là pháo kích vào các thành phố.

Trong chiến tranh, pháo kích và đặt chất nổ tấn công địch thủ là chuyện thường xảy ra. Cộng sản pháo kích và đặt chất nổ các căn cứ quân sự Hoa Kỳ cũng là chuyện bình thường, nhưng ít hơn các cuộc khủng bố dân Việt. Hầu như tất cả các thành phố Nam Việt Nam đều bị pháo kích và hầu như người dân Nam Việt Nam nào cũng từng có lần nghe tiếng đạn pháo kích vào thành phố. Ngoài các các căn cứ quân sự, các nơi đóng quân, CSVN còn cố tình pháo kích vào các bệnh viện, các trường học, các khu dân cư để đe dọa dân chúng.

Tháng 1-1972, CSVN đặt chất đổ tại Trại họp bạn đầu năm của học sinh các trường Quy Nhơn tại Sân vận động thành phố, giết hại nhiều giáo sư và học sinh tập họp vui chơi đón Tết. Rồi tháng 3-1974, CSVN pháo kích Trường Tiểu học Cai Lậy vào buổi sáng, trong giờ học, giết hại 33 học sinh và làm bị thương 55 học sinh. Đặt chất nổ trong lúc học sinh cắm trại trong sân vận động, hoặc pháo kích ban ngày vào trường học trong giờ học, không thể nói là lầm lẫn mà rõ ràng là một vụ khủng bố cố ý đánh vào học sinh. Những học sinh non trẻ tội tình gì mà CS khủng bố, giết hại?

Khủng bố Trường Tiểu học Cai Lậy ngày 9-3-1974

Khủng bố Trường Tiểu học Cai Lậy ngày 9-3-1974

Người Việt Nam, nhất là người miền Trung không bao giờ quên chuyện CSVN khủng bố thường dân trong Tết Mậu Thân ở Huế, tùng xẻo người sống ở Gia Hội, bắt giết các tu sĩ, các giáo sư bác sĩ ngoại quốc đến dạy Đại học Y khoa Huế, chôn sống nạn nhân trong các nấm mồ tập thể …

Do hoàn cảnh chính trị thế giới, cuối cùng chiến tranh chấm dứt ngày 30-4-1975, nghiêng thắng lợi về phía CSVN, mà một thượng nghị sĩ Mỹ, ông John Mc Cain (đảng Cộng Hòa, Arizona), đã phát biểu tại Sài Gòn ngày 29-4-2000 rằng “những kẻ xấu đã thắng cuộc chiến Việt Nam”. (Nguyên văn: “wrong guys” had won the Vietnam War…) (Los Angeles Times, April 29, 2000, David Lamb, Times Staff Writer, “’Wrong Guys’ Won War, McCain Tells His Stunned Vietnamese Hosts”.)

KHỦNG BỐ TẬP THỂ

Sau năm 1975, dân chúng Việt Nam tưởng rằng nạn khủng bố đã qua, nay có thể sống một cách thanh bình, thoải mái làm ăn sinh sống. Tuy nhiên, chế độ CS vẫn không để yên, tiếp tục chính sách khủng bố, mà lần nầy xuất hiện một hình thức khủng bố mới là “khủng bố tập thể”, tức không chỉ khủng bố cá nhân như trước, mà khủng bố thường trực toàn bộ dân chúng miền Nam Việt Nam.

Đầu tiên, nhà nước CS phỉnh phờ những công chức, sĩ quan chế độ cũ đi học tập cải tạo từ một tuần đến một tháng, nhưng rồi bắt giam vô thời hạn trong các trại tập trung trên rừng thiêng nước độc, không biết ngày về. Cộng sản vừa muốn giải tán hệ thống tổ chức của chế độ cũ, vừa khủng bố nặng nề tinh thần công chức, sĩ quan chế độ cũ, và khủng bố tinh thần gia đình công chức và sĩ quan, răn đe mọi người hãy ở yên, không được vọng động, phải thi hành mệnh lệnh của nhà cầm quyền CS, thì thân nhân mới được sớm về đoàn tụ gia đình, nếu không thân nhân sẽ đi học tập vô thời hạn. Giam người trong tù chẳng những để khủng bố tù nhân mà còn để khủng bố thân nhân.

Cách khủng bố tập thể thứ hai của CSVN là khủng bố kinh tế bằng các chiến dịch đánh tư sản mại bản (comprador) là những nhà kinh doanh lớn buôn bán với ngước ngoài (xuất nhập cảng), rồi đánh tư sản dân tộc, đến tiểu tư sản, tịch thu tài sản, nhà cửa. Song song với việc đánh tư sản, CSVN ra lệnh đổi tiền ngày 22-9-2975, 500 đồng Việt Nam Cộng Hòa đổi được 1 đồng mới, và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng mới. Cũng là một hình thức khủng bố tài chánh. (Sau đó, CSVN đổi tiền lần thứ hai ngày 3-5-1978, và lần thứ ba ngày 14-9-1985.)

Trong khi đó, CS đưa ra chương trình kinh tế mới, buộc gia đình có thân nhân học tập cải tạo đi kinh tế mới với lời hứa hẹn là đi kinh tế mới thì thân nhân sẽ về đoàn tụ gia đình sớm. Vì thương con, thương chồng, nhiều gia đình phải bỏ nhà cửa ở thành phố, đến lập nghiệp ở những vùng hoang dã, tự lo sản xuất để sinh sống, trong khi CS cướp nhà của họ ở thành phố.

Kế hoạch khủng bố tập thể còn được thực hiện dưới chủ trương chính sách kinh tế chỉ huy, ngăn sông cấm chợ, ai ở đâu chỉ được mua bán tại chỗ và tất cả đều phải vào Hợp tác xã do nhà nước quản lý và phân phối hàng hóa bằng tem phiếu. Bất cứ cá nhân nào muốn mua gì đều phải xin tem phiếu của nhà cầm quyền mới được mua. Trong đời sống, cứ vài ngày, công an khu vực đến thăm nhà dân một lần, dò hỏi đủ thứ việc, kể cả chuyện ăn uống trong gia đình để dò xem mức độ giàu có của mỗi gia đình. Công an khu vực thường xuyên dòm ngó gây phiền hà và làm cho dân chúng lo ngại không ít, là một thứ khủng bố tinh thần mới xảy ra với người Việt khi CS cầm quyền.

Cuộc khủng bố tập thể trên đây đã làm cho Việt Nam suy sụp, đưa đến nguy cơ chính đảng CSVN cũng bị sụp đổ, nên sau 10 năm khủng bố, CSVN thay đổi sách lược, bắt đầu cởi trói kinh tế, quay lại chính sách kinh tế thị trường, nhưng theo “định hướng xã hội chủ nghĩa”. Tuy nhiên, CSVN vẫn không từ bỏ chủ trương khủng bố để bảo vệ chế độ đảng trị toàn trị.

KHỦNG BỐ LÒNG YÊU NƯỚC

Trong thời gian chiến tranh, Hồ Chí Minh và CSVN cầu khẩn Trung Cộng viện trợ. Sau năm 1975, CSVN muốn trốn nợ Trung Cộng và thân thiện hơn với Liên Xô. Tuy nhiên, khối Đông Âu và Liên Xô sụp đổ vào năm 1991, CSVN phải quay qua cầu cứu Trung Cộng và càng ngày càng lệ thuộc Bắc Kinh.

Dân tộc Việt Nam vốn yêu nước và có tinh thần chống ngoại xâm, rất lo ngại một thời kỳ Hán thuộc mới trên đất nước chúng ta. Những cuộc mít-tinh hay biểu tình chống Trung Cộng bắt đầu diễn ra, và đều bị nhà cầm quyền CS chận đứng.

Nhà nước CSVN bắt giam ngay tất cả những ai biểu lộ thái độ chống Trung Cộng, mở đầu là luật sư Lê Chí Quang. Tháng 10-2001, luật sư Quang phổ biến bài viết “Hãy cảnh giác với Bắc triều”, chỉ trích nhà nước CS nhượng bộ Trung Cộng trong các hiệp ước về biên giới và lãnh hải, liền bị bị bắt ngày 21-2-2002 vì bị vu cáo tội “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam”, và bị tuyên án 4 năm tù giam, 3 năm quản thúc.

Từ đây, càng ngày càng diễn ra nhiều cuộc biểu tình chống đối Trung Cộng. Tất cả cuộc tập họp lớn nhỏ, tất cả những ai viết báo, viết blog, dù hoạt động ôn hòa, bất bạo động, mà tỏ ý chống Trung Cộng, đều bị CSVN hành hung và bắt giam ngay.

Nổi tiếng trong nhóm nầy là vụ nhà báo Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày) bị bắt năm 2008, blogger Tạ Phong Tần, chủ blog “Công lý và Sự thật”, bị bắt năm 2011. Điều đáng nói thêm ở đây là thân mẫu bà Tạ Phong Tần là Đặng Thị Kim Liêng đã tự thiêu ngày 30-7-2012 để phản đối nhà nước CSVN đã bắt giam trái phép con bà.

Trước và sau Điếu Cày, Tạ Phong Tần còn nhiều vụ đối kháng chống nhà cầm quyền CSVN làm tay sai cho Trung Cộng. Danh sách đưa ra sẽ khá dài. Ở đây chỉ xin nhắc lại vụ sinh viên Nguyễn Thị Phương Uyên bị kết án tại phiên tòa Long An ngày 16-5-2013 chỉ vì sinh viên trẻ tuổi nầy đã dùng máu của mình viết hai câu khẩu hiệu nổi tiếng: “Tàu khựa cút khỏi Biển Đông” và “Đảng cộng sản chết đi”. Ngoài ra cũng không thể quên một cuộc biểu tình rầm rộ trên toàn quốc vào tháng 5-2014, đã bị đàn áp mạnh mẽ vì gây thiệt hại nặng cho các công ty Trung Cộng và một số công ty bị hiểu lầm là của Trung Cộng.

Như thế, chỉ vì muốn chạy theo Trung Cộng để bảo vệ quyền lực, CSVN quyết tâm tiêu diệt lòng yêu nước của dân tộc Việt Nam. Tiêu diệt lòng yêu nước là một tội khủng bố phản quốc chưa bao giờ xảy ra trong quá khứ. Hãy thử tưởng tượng, một dân tộc không còn lòng yêu nước sẽ chắc chắn là một dân tộc bạc nhược, mất gốc và dần dần tiêu vong!

KHỦNG BỐ NHỮNG HOẠT ĐỘNG BẤT BẠO ĐỘNG

Việt Nam là một nước tham nhũng nổi tiếng trên thế giới. Tham nhũng trong tất cả các ngành nghề, và đặc biệt có một loại tham nhũng gây ồn áo nhứt là chuyện cướp đất, cướp nhà thường xuyên xảy ra khắp nước. Dân oan bị cướp nhà cướp đất đi khiếu nại kiện tụng (khiếu kiện), chẳng những không được nhà cầm quyền CS xét xử, mà còn bị CS khủng bố bằng nhiều cách, nhất là cho côn đồ tấn lưu manh công đánh đập những người khiếu kiện.

Trước tình cảnh nầy, nhiều người cảm thấy nhân quyền và dân quyền bị xúc phạm nặng nề liền lên tiếng trình bày sự thật trên các blog, trên facbook, trên Internet, và từ đó đòi hỏi công lý, tự do, dân chủ, cũng bị khủng bố tiếp. Danh sách những nhà hoạt động dân chủ bất bạo động bị đàn áp càng ngày càng nhiều, và điều đặc biệt là càng bị khủng bố đàn áp, thì càng có nhiều người tham gia hoạt động bất bạo động đòi hỏi dân chủ tự do. Hoạt động bất bạo động bị khủng bố đến độ những công tác từ thiện, cứu trợ cho dân nghèo bị lụt lội, bão tố cũng bị đàn áp luôn.

Nhà cầm quyền CS khủng bố càng ngày càng nặng tay, đánh đập những người bị bắt tạm giam đưa đến nhiều cái chết thương tâm. Có tài liệu ghi nhận rằng trong các năm gần đây, có trên 20 trường hợp bị bắt vào đồn công an thì “vào sinh ra tử” (vào sống ra chết).

Trường hợp mới nhất lại càng đặc biệt hơn nữa là trường hợp em Đỗ Đăng Dư, 17 tuổi bị công an huyện Chương Mỹ, Hà Nội bắt giam vì nghi ngờ trộm cắp khoảng 1,5 triệu đồng Việt Nam (khoảng 70 USD). Em bị giữ ở trại giam số 3 và bị đánh đến chết ngày 10-10-2015. Đặc biệt là vì ngày 3-11-2015, hai luật sư Lê Văn Luân và Trần Thu Nam đến nhà mẹ của nạn nhân là bà Đô Thị Mai ở xã Đông Phương Yên, huyện Chương Mỹ (Hà Nội) để thảo luận về việc bảo vệ quyền lợi cho gia đình nạn nhân. Khi ra về, hai luật sư bị 8 tên côn đồ chận đường, hành hung, gây thương tích khá nặng. Điều nầy chứng tỏ nhà nước CS không đủ khả năng giải quyết nên phải nhờ bọn du côn lưu manh hành hung ngăn cản luật sư.

KẾT LUẬN

So sánh khủng bố của nhóm cực đoan Hồi giáo và khủng bố của CSVN, khác biệt căn bản là: một bên là khủng bố quốc tế và một bên là khủng bố nội địa. Khủng bố quốc tế tấn công ở những nước mà họ cho là thù nghịch; trong khi khủng bố nội địa lại giết hại những người đồng chủng ở trong nước.

Chế độ CSVN là một chế độ độc tài toàn trị, là một thứ tự thực dân trên quê hương Việt Nam. Người Việt liên tục đứng lên đòi hỏi công lý, tự do dân chủ, chống lại chuyện làm tay sai cho ngoại bang. Chế độ CSVN có hiến pháp, có pháp luật, nhưng điều 4 Hiến pháp 1992, quy định rằng đảng CSVN là “lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”; nghĩa là đảng CSVN không cai trị theo hiến pháp và pháp luật mà cai trị theo nghị quyết của đảng CS, theo ý muốn từng giai đoạn của đảng, tức CS đánh võ tự do trong luật pháp, hay đánh võ rừng, theo luật rừng.

Khi CSVN cai trị đất nước theo luật rừng, CS sử dụng khủng bố để trấn áp quần chúng, bảo vệ quyền lực. Cộng sản dùng tất cả các phương tiện để khủng bố, kể cả việc thiết lập và nuôi dưỡng các băng đảng lưu manh côn đồ làm tay sai để khủng bố dân chúng, không khác gì những tổ chức cướp bóc phi pháp, mà nổi tiếng nhất là MAFIA.

Vì chỉ khủng bố nội địa, người Việt khủng bố người Việt, nên khủng bố CSVN ít bị quốc tế chú ý hay lên án, vì chẳng liên quan đến họ hay đến quyền lợi của họ. Và cứ thế, tính đến nay, người Việt Nam trải qua 70 năm trường kỳ khủng bố (1945-2015). Chưa hết đâu, Việt Nam còn CS thì chắc chắn còn khủng bố.

(Toronto, 22-11-2015)

© Trần Gia Phụng

© Đàn Chim Việt

Posted in Chinh Tri Xa Hoi, Thời Sự | Leave a Comment »

►Thư cho con: ISIS Khủng Bố và VC Khủng Bố

Posted by hoangtran204 trên 25/11/2015

Gia đình Nguyễn Ngọc Huy

Ngày 21 tháng 11 năm 2015

H,

H1Ngày Thứ Sáu, 13-11-2015, 6 cuộc khúng bố diễn ra trên khắp Thủ Đô Paris của nước Pháp, khiến hơn 120 người chết và 25 người bị thương. Sáu địa điểm bị bọn khủng bố ISIS tấn công gồm: [xem biếm họa của Babui, trích từhttp://dcvonline.net/]

1- Phòng hòa nhạc Bataclan, 50 đại lộ Voltaire, quận 11, bị tấn công bằng súng và bắt giữ con tin;

2- Bar Le Carillon, 18 đường Alibert, quận 10, bị tấn công bằng súng;

3- Nhà hàng Le Petit Cambodge, 20 đường Alibert, quận 10, bị tấn công bằng súng;

4- La Belle Equipe, 92 đường Charonne, quận 11, bị tấn công bằng súng;

5- Sân vận động Stade de France, đường Denis, phía bắc Paris, bị đánh bom liều chết, trong lúc trận banh Pháp – Đức đang diễn ra;

6- Nhà hàng La Casa Nostra, đường Fontaine, quận 11.

[Xem hình Các nhân viên cứu cấp làm việc ở trước một nhà hàng Paris bị khủng bố đêm 13-11-2015. REUTERS / Philippe Wojazer]

1

Ngay sau đó, từ Hoa Kỳ đến Iran, từ Đức, Nga sang Trung Quốc…, các nước trên toàn thế giới đồng thanh lên án các vụ khủng bố chưa từng thấy đó. Nó làm dấy lên một làn sóng kinh hoàng và phẫn nộ.

  • Tổng thống Mỹ Barack Obama lên tiếng sớm nhất. Ông tuyên bố: “Các vụ khủng bố này không chỉ tấn công vào Paris mà còn tấn công vào nhân loại và các giá trị toàn cầu của chúng ta”. Ông dẫn ra bằng tiếng Pháp câu khẩu hiệu “Tự do, Bình đẳng, Bác ái” và khẳng định rằng đây cũng là châm ngôn của nhân dân Mỹ.
  • Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki Moon tố cáo đây là “các vụ tấn công khủng bố đáng khinh bỉ” và cho biết ông “sát cánh cùng chính phủ và dân tộc Pháp”.
  • Trong một tuyên bố được đồng loạt thông qua, toàn bộ 15 quốc gia thành viên Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc “cực lực lên án các vụ tấn công khủng bố hèn nhát và man rợ” này.
  • Từ Vatican, Tòa Thánh bày tỏ sự xúc động về “vụ tấn công vào hòa bình của toàn nhân loại, cần có phản ứng dứt khoát và mang tính liên đới từ phía chúng ta”.
  • Tại châu Âu, các chính phủ Anh, Đức, Ý họp khẩn các nguyên thủ châu Âu và bày tỏ thái độ kiên quyết.
  • Thủ tướng Anh David Cameron tố cáo đây là các vụ khủng bố kinh hoàng và ghê tởm”. Ông nói: “Chúng tôi nghĩ đến và cầu nguyện cho dân tộc Pháp. Chúng tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để hỗ trợ”.
  • Thủ tướng Đức cũng cho biết bà bị sốc nặng nề. Bà nói: “Chúng tôi sẽ làm mọi cách để giúp đỡ, đồng thời truy lùng các thủ phạm và những kẻ chủ mưu, để cùng tiến hành cuộc chiến chống bọn khủng bố bên cạnh nước Pháp”.
  • Tương tự, người đứng đầu ngành ngoại giao châu Âu, bà Federica Mogherini, khẳng định: “Châu Âu ở bên cạnh nước Pháp và dân tộc Pháp”.
  • Thủ tướng Tây Ban Nha Mariano Rajoy tuyên bố: “Hiện nay tất cả chúng ta đều là nước Pháp”.
  • Tại Ý, Thủ tướng Matteo Renzi tuyên bố: “Cũng như mọi người dân Ý, tôi biết rằng bọn khủng bố không thể chiến thắng. Tự do luôn mạnh mẽ hơn sự tàn bạo, và lòng can đảm mạnh hơn nỗi sợ hãi”.
  • Thủ tướng Nga Dimitri Medvedev kêu gọi cộng đồng quốc tế “đoàn kết lại chống chủ nghĩa cực đoan và có lời đáp trả kiên quyết trước các hành động khủng bố”.
  • Trong khi loạt khủng bố này được cho là do quân thánh chiến tiến hành, giáo sĩ Ahmed Al Tayeb của đền thờ Al Azhar, định chế uy tín nhất của Hồi giáo Sunni, lên án các vụ tấn công ghê tởm và kêu gọi “toàn thế giới đoàn kết lại để đối phó với con quái vật khủng bố”.
  • Ngoại trưởng Ả Rập Xê Út Adel Al Jubeir cho rằng các hành động khủng bố “xâm phạm mọi đạo đức và tín ngưỡng”.
  • Các quốc gia vùng Vịnh khác như Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất, Koweit, Qatar, Bahrein… đều đồng thanh lên án.
  • Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu cho biết: “Israel bên cạnh Tổng thống François Hollande và dân tộc Pháp trong cuộc chiến đấu chung chống lại chủ nghĩa khủng bố”.
  • Ở châu Á, Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe “phẫn nộ” và “cực lực lên án” các vụ khủng bố đẫm máu ở Paris tối qua.
  • Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tố cáo một cách mạnh mẽ nhất các hành động tàn bạo này.
  • Philippines cam kết sẽ tăng cường an ninh đối với nguyên thủ các nước đến dự Thượng đỉnh APEC ở Manila tuần tới.
  • Cột ăng-ten của tòa tháp World Trade Center ở New York được xây dựng trên nền công trình cũ sau các vụ khủng bố ngày 11 tháng 9 đã được chiếu sáng với màu cờ Pháp. Tháp CN (Canadien National) khổng lồ ở trung tâm Toronto, nhà hát Opera hình con sò nổi tiếng ở Sydney… cũng sáng rực ba màu xanh, trắng, đỏ của quốc kỳ Pháp.
  • Rất nhiều nhân vật nổi tiếng trong các ngành nghệ thuật, thể thao đều bày tỏ tình tương thân tương ái trên các mạng xã hội.

Về hùa với các lãnh đạo các quốc gia tự do trên thế giới, CSVN cũng “làm trò” lên tiếng. Chủ tịch Trương Tấn Sang đã gửi điện chia buồn tới Tổng thống Pháp Francois Hollande, và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng gửi điện chia buồn và thăm hỏi tới Thủ tướng Pháp Manuel Valls.

Đồng thời, hôm sau, 14/11, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao CS Việt Nam Lê Hải Bình cũng lên tiếng nói:

“Chúng tôi hết sức bàng hoàng và lên án mạnh mẽ các cuộc tấn công đẫm máu nhằm vào dân thường xảy ra ngày 13/11 tại Pháp khiến nhiều người bị thiệt mạng và bị thương. Việt Nam xin chia sẻ những đau thương, mất mát to lớn mà Chính phủ, nhân dân Pháp cũng như gia đình những nạn nhân đang phải hứng chịu. Chúng tôi tin tưởng rằng với những nỗ lực mà Chính phủ và nhân dân Pháp đang triển khai, những kẻ thủ ác phải bị trừng trị đích đáng”.

Sự hấp tấp “làm trò” của Trương Tấn Sang và Nguyễn Tấn Dũng, cũng như mau lẹ lên tiếng của Lê Hải Bình, khiến Giáo Già nhớ ngay tới vô số trường hợp khủng bố của CSVN, trong suốt cuộc chiến “khủng bố dân Việt” của Việt Cộng, hơn 70 năm qua, đặc biệt là trong cuộc chiến xâm lăng Miền Nam Việt Nam của Cộng Sản Bắc Việt.

Giáo Già xin “bắt chước” Lê Hải Bình lên tiếng nói về chuyện Việt cộng khủng bố dân Việt, rằng:

Chúng tôi hết sức bàng hoàng và lên án mạnh mẽ các cuộc tấn công đẫm máu nhằm vào dân thường xảy ra trên đất nước Việt Nam, không phải chỉ khiến hơn 120 người chết và 25 người bị thương như ở Paris, mà đã khiến nhiều triệu người bị thiệt mạng và bị thương. Cộng Đồng Người Quốc Gia Việt Nam xin nghiêng mình tưởng niệm những đau thương, mất mát to lớn mà dân tộc Việt Nam cũng như gia đình những nạn nhân đã phải hứng chịu. Chúng tôi tin tưởng rằng nỗ lực “Chống Tàu Diệt Việt Cộng” của dân tộc Việt Nam sớm hoàn mãn, để dân tộc Việt Nam có được tự do, dân chủ pháp trị; bọn gian ác “làm trò” như Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng, Lê Hải Bình và những kẻ khủng bố dân tộc Việt Nam phải bị trừng trị đích đáng”.

Để minh chứng cụ thể chuyện Việt cộng khủng bố, Giáo Già xin ghi lại đây một số trường hợp CSVN khủng bố giết hại dân Việt đã viết thành những trang sử đẫm máu đau thương của dân tộc Việt Nam:

1

  1. Ngày Quốc Khánh 26 tháng Mười năm 1962, Việt cộng gài bom hẹn giờ tại Sài Gòn, khủng bố, khiến 7 người chết và làm bị thương 47 người [xem hình: Thi thể của hai thiếu niên trai và một người đàn ông nằm trên đường phố trong vụ VC tung lựu đạn trước Tòa Đô Chính Sài Gòn].

2

  1. Ngày 23/06/1965: Nhà hàng nổi Mỹ Cảnh trên sông Sài Gòn bị đặt bom làm 41 người thiệt mạng, và 80 người bị thương [xem hình: Lối đi vào nhà hàng nổi Mỹ Cảnh từ Bến Bạch Đằng sau khi VC giật quả mìn Claymore thứ nhì để giết hại thêm thực khách từ nhà hàng chạy lên sau vụ nổ trước. Xác người nằm vung vải quanh lối vào nhà hàng. Phần lớn số người chết là từ trái bom thứ hai nổ ngay cổng vào nhà hàng, những người bị kẹt sau khi trái bom đầu tiên phát nổ. Trong số người chết có 27 người Việt Nam, 12 người Mỹ, 1 người Đức, và 1 người Phi Luật Tân. Ảnh: Bettman / CORBRIS].

3

  1. Ngày 30-3-1965 Việt Cộng đặt chất nổ khủng bố tại đại lộ Hàm Nghi, trung tâm Sài Gòn [xem hình]

4

  1. Ngày 5 tháng 12, 1967: Một trong những vụ VC khủng bố tồi tệ nhất gây tiếng vang lớn là cuộc thảm sát ở Dak Son tỉnh Phước Long. Người Mỹ ví nó như vụ thảm sát làng Lidice ở Tiệp Khắc dưới thời nước này bị Đức Quốc Xã chiếm đóng. Dak Son là một làng người Thượng với khoảng 2,000 dân. Vì ngôi làng này gần một căn cứ quân đội Mỹ và được dân làng có thiện cảm, VC căm thù muốn tiêu diệt. Hơn 300 VC trang bị 60 súng phun lửa đang đêm tấn công định thiêu sống tất cả người già trẻ lớn bé, gia súc, thực phẩm, nhà cửa… Sáng hôm sau, một cảnh hoang tàn với từng đống thây người chết cháy thành than cùng với mọi vật. Tổng cộng có 252 người chết, hai phần ba là phụ nữ và trẻ em. 200 người bị bắt đi và không bao giờ trở lại. Số người còn sống sót là vì cư trú trong các dãy nhà khác và VC đã xài cạn hết súng phun lửa [xem hình: Ấp tân sinh Đak Son bị VC dùng súng phun lửa hủy diệt – AP Photo].

5

  1. Năm 1968, VC vi phạm thỏa thuận ngưng bắn Tết Mậu Thân, cho bộ đội và khủng bố tấn công khắp các tỉnh thành ở Miền Nam Việt Nam, đặc biệt là Huế, khiến cho nhiều ngàn người chết và bị thương, xác người bị chúng chôn tập thể trong các hố… Các kẻ nhúng tay khủng bố được biết đích danh là Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Thị Đoan Trinh… Chúng đã hành động vô cùng dã man như lời tường thuật được đăng trên báo Chính Luận ngày 12-4-1969 [xem phóng ảnh đính kèm]

6

  1. Ngày 8 tháng 5, 1969, khủng bố VC đặt bom trong trụ sở Bưu Điện Sài Gòn làm 4 thường dân chết và 19 người bị thương [xem hình: Cảnh đổ nát bên trong Bưu Điện Sài Gòn do VC đặt bom ngày 8-5-1969].

7. Đến năm 1973, sau khi Hiệp định chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam, hay gọi tắt là Hiệp định Paris, được Việt cộng ký kết ngày 27/1/1973. Nhưng sau đó VC đã tức khắc vi phạm, mở những cuộc tấn công Quân lực Việt Nam Cộng Hòa trên nhiều địa phương, và tiến hành nhiều cuộc khủng bố dã man.

1Điển hình là Việt cộng đã pháo kích đạn cối 82mm vào trường tiểu học Cai Lậy, tỉnh Định Tường. Lúc 2:55 trưa, ngày 9 tháng 3 năm 1974, đúng ngay lúc các em đang trong giờ ra chơi, giết chết 32 em học sinh và 55 học sinh khác bị thương [xem hình]. Trước đó vào năm 1972, Việt cộng khủng bố cũng đã pháo kích vào Trường Tiểu Học Cộng Đồng Song Phú, quận Bình Minh tỉnh Vĩnh Long (gần Chi Khu Biệt Lập Ba Càng) giết chết nhiều em học sinh thơ dại.

Trong sân Trường Tiểu học Cai Lậy có tấm bia đá kể tội ác Việt cộng đã sát hại những em học sinh vô tội. Nhưng, sau ngày 30/4/1975, VC đã đập phá, thủ tiêu chứng tích tấm bia lịch sử này. Hiện nay được biết còn 3 người là nhân chứng đã tận mắt chứng kiến cuộc pháo kích thảm sát của VC sáng ngày 9/3/1974 tại Trường Tiểu Học Cộng Đồng Cai Lậy. Chính ba người này đã đích thân bồng các em bị thương đầy máu me lên xe cứu thương chở về Trung Tâm Y Tế Toàn Khoa tỉnh Định Tường cấp cứu. Cả ba người này, 2 người hiện đang sống ở Westminster, California, Hoa Kỳ; 1 người hiện sống tại Jacksonville, Florida, Hoa Kỳ.

2Như vậy, tội ác của ISIS khủng bố Paris ngày 13-11-2015 vừa qua quá nhỏ so với tộ ác của Việt cộng khủng bố dân tộc Việt Nam hơn 70 năm qua, mà Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng, Lê Hải Bình… những kẻ thừa kế khủng bố…; và còn đang tiếp tục khủng bố tuổi trẻ đang đấu tranh cho nhân quyền, đấu tranh dân chủ hóa Việt Nam. Vậy mà bọn chúng đang được thế giới dành cho sự trọng vọng, đón nghe lời phân ưu và lời phát ngôn lếu láo…

Viết tới đây Giáo Già nhận được email của Trịnh Việt Anh kể lại Tội Ác Của Cộng Sản. Xin được ghi lại đây để cùng chiêm nghiệm.

Tội Ác Của Cộng Sản

Tội ác ghê gớm nhất của chế độ cộng sản ở Việt Nam:

  • Chưa phải là chuyện bán những nhà cách mạng khả kính để kiếm tiền;
  • Chưa phải là chuyện ám sát hàng loạt những nhà yêu nước không theo cộng sản;
  • Chưa phải là chuyện đấu tố và giết oan hàng chục vạn người;
  • Chưa phải là chuyện lừa gạt cả dân tộc vì “cách mạng” và những thứ hoang tưởng, rỗng tuếch;
  • Chưa phải là chuyện nướng hàng chục vạn đến hàng triệu binh lính trong những trận đánh vô nghĩa;
  • Chưa phải là chuyện đặt mìn, ném lựu đạn, pháo kích vào thành phố, bệnh viện, trường học với danh nghĩa “giải phóng miền nam”;
  • Chưa phải là chuyện làm tan nát cả miền nam, ở nơi đã từng đầy văn hoá, nhân bản, trù phú và bình yên;
  • Chưa phải là bắt hàng chục vạn người “làm việc cho chế độ cũ” phải “học tập cải tạo” và vùi xác ở đồi hoang núi lạnh;
  • Chưa phải là “đánh tư sản” để cưỡng đoạt nhà cửa, tài sản và đẩy hàng triệu người dân “chế độ cũ” lên những vùng ma thiêng nước độc;
  • Chưa phải là việc dồn hàng triệu người dân đi đến chỗ đường cùng phải bỏ quê hương ra đi;
  • Chưa phải là chuyện biến những người dân Việt trở nên lưu vong với số lượng khủng khiếp nhất trong lịch sử hiện đại (và chưa hề có trong lịch sử Việt Nam);
  • Chưa phải là chuyện tạo nên một mảng đen khủng khiếp trong lịch sử…

Mà là chuyện

  • Biến những con người Việt Nam thành những con người không còn biết tử tế, không còn biết liêm sỉ, càng lúc càng tham lam, tàn bạo, thủ đoạn;
  • Biến người Việt thành một loại người cực kỳ xấu xa trong con mắt của thế giới loài người, chỉ chuyên trộm cắp, cướp giật và làm những chuyện xấu xa mà không có một dân tộc nào sánh bằng;
  • Biến xã hội Việt Nam thành xã hội suy đồi và giả dối đến mức chưa từng có từ trước tới nay trong văn hoá Việt;
  • Biến nước Việt thành một nơi chất độc huỷ hoại không những đến thứ để ăn, để uống, để hít thở mà còn huỷ hoại đến tận ý chí, tinh thần và đạo làm người; một nơi không còn một chút nội lực, một nơi con người thờ ơ với hiểm hoạ diệt vong ngay trước mắt.

Chưa hết

  • Cái tội ác tày trời của cộng sản Việt Nam là biến đổi ngôn ngữ VIệt Nam, từ chỗ trong sáng, minh bạch đến chỗ lai căng, kỳ quặc; viết sửa lại văn thơ… Cộng sản làm chuyện bứng gốc văn hoá, con người Việt Nam. Chính những người Việt Nam không bị nhiễm độc cộng sản cũng thấy xa lạ, sợ hãi với chính người Việt của mình.

Xin cảm tạ Trịnh Việt Anh

Hẹn con thư sau,

Giáo Già

(Đại gia đình Nguyễn Ngọc Huy)

anhbasam

Posted in Chinh Tri Xa Hoi, Thời Sự, Đảng CSVN - còn đảng | Leave a Comment »

►Kể chuyện đi giải cứu Đỗ Thị Minh Hạnh và Trương Minh Đức đang tham gia bảo vệ quyền lợi cho công nhân Tỉnh Đồng Nai

Posted by hoangtran204 trên 24/11/2015

22-11-2015

Do nhà xưởng bị cháy, hàng ngàn công nhân công ty Yupoong bị mất việc làm phát sinh khiếu kiện. Một nhóm công nhân đã thuê luật sư tư vấn pháp lý. 

Sáng ngày 22/11/2015 luật sư và trợ lý đã đến khu nhà trọ công nhân ở phường Long Bình tp Biên Hoà làm việc với nhóm công nhân về thủ tục khiếu kiện. Nghe được tin nầy, nhà hoạt động công đoàn Đỗ Thị Minh Hạnh cùng nhà báo độc lập Trương Minh Đức đã đến tham dự, cung cấp thêm bằng chứng vi phạm của công ty Yupoong cho luật sư đồng thời cung cấp tài liệu cho công nhân để hiểu biết về quyền lợi lao động của mình.

Ngay sau đó, lực lượng công an mặc sắc phục và thường phục xông vào trấn áp Minh Hạnh và Minh Đức lên hai xe riêng để chở đi.

Cả hai phản ứng quyết liệt trước việc bắt bớ phi pháp nầy nên bị hành hung tàn nhẫn. Những nhân viên an ninh đã lột trần Minh Hạnh trước đông đảo mọi người, sau đó khiêng lên xe rồi chở đến chỗ vắng xúm vào đánh đập MH gây thương tích ở vùng đầu, mặt và các nơi khác trên thân thể.


Về đến đồn công an, cả hai bị ném xuống sàn nhà và sau đó kiệt sức vì thương tích. Sợ nguy hiểm đến tính mạng của hai nạn nhân, công an phường đã gọi xe cấp cứu đưa hai nạn nhân đến bệnh viện cứu chữa.


Đến trưa, nghe tin báo của chị Thanh vợ anh Đức về chuyện bắt giữ người trái phép, anh Trần Bang, chị Nguyệt, Việt Quân và hai bạn trẻ khác đã tháp tùng cùng chị Thanh thuê xe chạy xuống Biên Hoà đòi người.


Đồn công an cho mọi người vào nhưng không cho gặp hai nạn nhân mới vừa đi cấp cứu về và đang bị giam cách ly trong đồn. Chị Thanh cứ xông vào thì thấy anh Đức đang nằm sóng xoài trên băng ghế ngoài hành lang một phòng làm việc. Chị chỉ kịp nghe anh Đức nói “cả hai bị đánh nặng nề phải đi bệnh viện cấp cứu mới về” thì chị đã bị đuổi ra khỏi đồn công an cùng với nhóm anh chị em đi đòi người.

Nghe tin Hạnh và Đức bị đánh, nhóm chúng tôi 7 người gồm tôiPeter Lam BuiHoàng DũngNguyễn Hoàng Vi, Tửng Đỗ, Hoàng Hận…lại thuê xe phóng xuống Long Bình tiếp ứng. Sau đó ít lâu, nhạc sĩ Tuấn Khanh cùng một bạn trẻ nữa cũng chạy xe gắn máy xuống theo.

Khi nhóm chúng tôi đến nơi, lúc đó hơn 20 giờ, 6 anh chị em (ACE) nhóm trước bị đuổi ra con hẽm tối đen trước cổng đồn và bị vây quanh bởi một nhóm trên 30 người gồm dân phòng, công an, anh ninh mặc thường phục và cả côn đồ giả danh nữa. Hẽm tối và vắng người ACE nhóm trước đi từ trưa, chưa ăn uống gì nhưng không dám đi ra ngoài mua đồ ăn, vì sợ bị đánh hoặc không cho vào lại.

Nhóm chúng tôi nhập lại đã có đến 15 người, tiếp tục đấu tranh để được vào thăm hai nạn nhân.

Căng thẳng qua lại một lúc lâu, cuối cùng công an đành cho chị Thanh vợ anh Đức và tôi với tư cách người nhà của Minh Hạnh vào thăm thân nhân.

Nhưng khi vào trong, họ lại giữ hai chúng tôi trong 1 phòng riêng và vẫn không cho tiếp xúc với hai nạn nhân. Tôi đoán Minh Hạnh còn đang bị thương tích nghiêm trọng nên họ câu giờ không cho chúng tôi gặp mặt.
(Sẽ kể tiếp chuyện trong đồn công an Long Bình trong stt sau)

 ——-

Tổ chức Công đoàn độc lập ở VN mang tên Lao Động Việt ( LĐV) không chỉ là hy vọng của công nhân VN, các lực lượng hướng đến dân chủ ở VN, mà nó còn được Mỹ, Úc, Đức…rất quan tâm, nên khi Minh Hạnh, người của LĐV bị côn an đánh đập dã man, bị bắt (hoặc chỉ cần không điện thoại được) là các viên chức chính trị ở các Đại sứ quán trên đã hỏi thăm…

– Ông Garrett Harkins viên chức chính trị lãnh sự quán Mỹ ở Sài Gòn (người đứng giữa) đến thăm Minh Hạnh ở bệnh viện vào sáng ngày 23-11-2015. (ảnh Tuấn Khanh)
– Clip (Audio) của Nghê Lữ phỏng vấn về vụ Minh Hạnh bị côn an đánh, bắt trái pháp luật ở Đồng Nai ngày 22-11-2015:https://clyp.it/nigxw5vg
Chi Kim Nguyễn

Trần Bang's photo.

—————
Nguyen Lan Thang

3 hrs ·

Khi xưa cộng sản xúi dân đen vùng lên cướp chính quyền cho cộng sản rồi hứa sẽ chia ruộng đất cho. Bây giờ cộng sản lại dùng công an, toà án để bảo kê cho đám tài phiệt đi cướp ruộng đất của dân đen… Cây thiếu đất cây sống sống với ai… Một chế độ cướp của dân chắc chắn sẽ diệt vong…!!!

Con Chủ tịch TP.HCM làm Phó giám đốc Công an Đồng Nai

16-11-2015

Posted in Bắt bớ-Tù Đày-Đánh đập-Đàn Áp, Cong Nhan Viet Nam, Cướp đất và chiếm đoạt tài sản của dân, Luật Pháp | Leave a Comment »

►Hai nhà hoạt động cho quyền công nhân bị công an bắt giữ, đánh đập

Posted by hoangtran204 trên 24/11/2015

 

23-11-2015

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bankok

Công an đã đánh cô Minh Hạnh và anh Minh Đức dã man, cô Hạnh bị tổn thương vùng đầu và khắp người đến mức không đi nổi, anh em phải dìu ra xe

Công an đã đánh cô Minh Hạnh và anh Minh Đức dã man, cô Hạnh bị tổn thương vùng đầu và khắp người đến mức không đi nổi, anh em phải dìu ra xe

Hai nhà hoạt động vì quyền lợi công nhân Việt Nam- cô Đỗ thị Minh Hạnh và ông Trương Minh Đức, hôm qua 22 tháng 11 bị công an bắt, hành hung và đưa về giam giữ tại đồn Công an phường Long Bình, Đồng Nai.

Sau khi ra khỏi đồn công an và qua một đêm tại Bệnh viện Hoàn Mỹ ở Sài Gòn, ông Trương Minh Đức cho Gia Minh của Đài Á Châu Tự Do biết một số thông tin liên quan việc hai người đến Đồng Nai giúp cho công nhân rồi bị công an truy bắt.

Gia Minh: Trước hết là việc ông bị áp giải về công an phường Long Bình

Ông Trương Minh Đức: Họ áp giải tôi bằng cách dùng bạo lực xô đẩy, không cho tôi lấy những vật dụng cá nhân, cả xe Honda của tôi cũng phải để ở đó. Họ đưa tôi đi người không. Đến chiều tối họ mới đưa giỏ đồ của tôi và của cô Đỗ Thị Minh Hạnh ra. Họ yêu cầu tôi ký vào để niêm phong, lập biên bản và trong vài ngày tới họ sẽ khai thác máy tính. Tôi không đồng ý và nói rằng làm như thế là sai qui trình của luật pháp. Nếu muốn niên phong và khai thác tài sản cá nhân thì trước hết tôi phải là một nghi can; chứ không thể khai thác thông tin trong máy cá nhân của tôi. Nếu chúng tôi phạm pháp cũng phải có qui trình. Việc áp giải người và đồ phải đi chung nhau và người ta phải thấy đồ của mình. Trong khi đó tôi bị đưa đi một nơi, đồ đi một ngả cách mười mấy tiếng đồng hồ- từ 12 giờ trưa đến 24 giờ tối mới bắt tôi ký để niêm phong. Không biết trong khoảng thời gian mười mấy tiếng đồng hồ đó, các anh đã làm gì trong máy của tôi. Các anh có thể cài đặt những nội dung bất lợi cho tôi trong máy, nên tôi không đồng ý.

Khoảng hơn 8 giờ có một số anh em thuộc các tổ chức xã hội dân sự, cũng như thuộc Hội Anh em Dân chủ, và những anh em bên truyền thông có đến khoảng mười mấy người vào đồn để hỏi người. Lúc đầu họ trả lời một cách lúng túng; sau đó họ dùng một lực lượng côn đồ rất lớn giăng hàng ngang cản những anh em này, đẩy lui ra cổng. Họ cũng có thái độ muốn giật điện thoại của những người đi đón chúng tôi về.

Đến 1 giờ 45 phút họ mới thả tôi và Đỗ thị Minh Hạnh ra khỏi đồn.

Gia Minh: Tiếp theo cả hai được đưa đi đến đâu?

Ông Trương Minh Đức: Sau đó tất cả chúng tôi đi bằng 2 xe taxi và một số Honda về Sài Gòn. Trên đường về thì sức khỏe của Đỗ thị Minh Hạnh rất yếu và đã được đưa cấp cứu ngay tại Bệnh viện Hoàn Mỹ trên đường Nơ Trang Long, quận Bình Thạnh. Tôi cũng bị cao huyết áp và nằm tại bệnh viện một đêm. Sáng nay tôi trở về nhà để lo một số công việc cần thiết.

Gia Minh: Tất cả những tài liệu bị tịch thu là tài liệu gì và mức độ quan trọng ra sao?

Ông Trương Minh Đức: Họ tịch thu máy móc của chúng tôi kèm theo những tờ rơi của Lao Động Việt quảng bá về TPP, về quyền lợi của người công nhân. Chúng tôi cũng có một lá thư gửi cho 4 khách hàng của Yupoong yêu cầu xem xét lại việc sa thải công nhân một cách trái pháp luật Việt Nam; mong những khách hàng này có khuyến cáo đối với Yupoong.

Họ cho rằng những tài liệu đó là tài liệu không có thực. Tôi nói những tài liệu đó được chúng tôi in ra. Chúng tôi đã hỏi khách hành của Yupoong. Chứng cứ do công nhân cung cấp. Sự việc mà chúng tôi điều tra là công ty Yupoong không thu hẹp sản xuất như Luật Lao động qui định để công ty đơn phương chấm dứt hợp đồng. Trái lại công ty Yupoong còn mở rộng sản xuất lớn hơn nhiều lần. Như vậy công ty Yupoong đơn phương chấm dứt hợp đồng là vi phạm luật pháp Việt Nam và gây thiệt hại cho công nhân.

Gia Minh: Qua làm việc với công nhân công ty Yupoong trong thời gian qua, ông nhận thấy tâm tư tình cảm của họ ra sao và đến nay sự hiểu biết về quyền lợi sau khi có tuyên bố của Việt Nam về công đoàn độc lập theo TPP ra sao?

Ông Trương Minh Đức: Trong thời gian qua với sự bức xúc của 2000 công nhân công ty Yupoong, họ rất tin tưởng ở Lao Động Việt có thể lên tiếng cho những công nhân mất việc tại công ty.

Vì lẽ đó mà có thể công an Đồng Nai dùng bạo lực đàn áp để trấn áp tinh thần của công nhân. Theo tôi nghĩ đây là hành động không đúng.

Công nhân tiếp xúc được với Lao Động Việt thì họ mong mỏi Lao Động Việt giúp họ trong thời gia sắp tới cũng như việc thành lập công đoàn độc lập. Theo tôi nghĩ từ chỗ đó công an Đồng Nai sợ sệt vấn đề này.

Tôi thấy vụ cháy công ty Yupoong có những bất hợp lý mà các cơ quan chức năng cần phải xem xét lại về thời điểm cũng nhưng phát biểu của công nhân trong những video clip mà Lao Động Việt cung cấp trên truyền thôn.

Gia Minh: Qua sự việc hôm ngày chủ nhật 22 tháng 11, ông thấy sắp đến việc đi hỗ trợ cho công nhân hẳn nhiên có nhiều trở ngại, vậy cần có những gì để vượt qua trở ngại để giúp công nhân đạt được những điều theo TPP mà Việt Nam đã ký kết với 11 nước khác?

Ông Trương Minh Đức: Hành xử của công an Đồng Nai trong ngày 22 tháng 11 là hành động đối với những thành viên của Lao Động Việt đang giúp đỡ công nhân Việt Nam thành lập công đoàn độc lập. Tôi nghĩ trong tiến trình sắp tới chúng tôi còn gặp nhiều gian nan; mặc dù ông Nguyễn Tấn Dũng vào ngày 18 tháng 11 vừa qua nói trước quốc hội rằng Việt Nam trong tiến trình hội nhập TPP phải có công đoàn độc lập ngoài công đoàn nhà nước để bảo vệ quyền lợi cho công nhân.

Công an Đồng Nai hành xử như vừa qua là đã phủ nhận lời nói của ông Nguyễn Tấn Dũng trước quốc hội. Lãnh đạo Đồng Nai nghĩ gì? Ông Nguyễn tấn Dũng nghĩ gì khi mà lãnh đạo Đồng Nai phản bác lại những gì mà ông Nguyễn Tấn Dũng mong muốn.

Tôi mong những tổ chức lao động trên toàn thế giới và trong 11 nước ký kết TPP với VN có những biện pháp chế tài đối với hoạt động đi ngược lại với TPP đã được ký kết.

Gia Minh: Cám ơn ông Trương Minh Đức.

 

Phỏng vấn Đỗ Thị Minh Hạnh

 https://youtu.be/8JPx47NpGV4

 

Posted in Bắt bớ-Tù Đày-Đánh đập-Đàn Áp, Biểu Tình và Lập Hội, Cong Nhan Viet Nam, Dân Chủ và Nhân Quyền, Luật Pháp, Quyền tự do lập Hội | Leave a Comment »

►Tọa đàm về Quyền lập Hội ở Việt Nam: món nợ 70 năm chưa đòi được – (Phần 1)

Posted by hoangtran204 trên 24/11/2015

Duy nhất, ở Việt Nam có một tổ chức không cần có luật, vẫn có thể ngang nhiên hoạt động, tự tung tự tác, tự áp đặt lên đầu, lên cổ nhân dân cái tròng cai trị của mình. Đó là tổ chức Đảng Cộng sản Việt Nam. Dù Hiến pháp đã quy định rõ “đảng phải hoạt động trong khuôn khổ pháp luật”.

Tọa đàm về Quyền lập Hội ở Việt Nam: món nợ 70 năm chưa đòi được – (Phần 1)

nguyenhuuvinh’s blog

24-11-2015

RFA

Buổi sinh hoạt nhỏ với ý nghĩa lớn

Ngày 21/1/2015, tại một quán cafe ở Hà Nội, Chi hội Miền Bắc, Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam tổ chức cuộc Tọa đàm về Quyền lập Hội.

Tham dự buổi tọa đàm, ngoài các thành viên của Chi hội, lần đầu tiên Ts Phạm Chí Dũng, Chủ tịch Hội từ Sài Gòn ra tham dự. Ngoài ra, buổi tọa đàm còn đón nhận đại biểu của Hội anh em Dân Chủ và một số khách ngoại giao của các Đại sứ quán Hoa Kỳ, Vương Quốc Anh và Thụy Điển.

Mở đầu buổi Tọa đàm, Ts Phạm Chí Dũng đã chúc mừng Chi hội Miền Bắc vẫn giữ được nếp sinh hoạt đều đặn và ngày càng có chất lượng. Ông cũng nêu lên những nhận định về tình hình trong nước và quốc tế, những thuận lợi và khó khăn của Hội nhà báo Độc lập Việt Nam thời gian qua, cũng như hướng đi sắp tới của Hội và những việc cụ thể cần làm.

Tại buổi tọa đàm đã có những ý kiến sôi nổi của các thành viên cũng như các chuyên gia, các quan khách ngoại giao được thẳng thắn đề cập và mổ xẻ về tình hình ở Việt Nam, những khó khăn và những vấn đề đối với Quyền lập hội của người dân Việt Nam cũng như sự quan tâm của các chính phủ đối với quyền con người, trong đó có Quyền lập Hội.

Với một Hội đoàn được thành lập cách đây hơn một năm của những người có tâm huyết muốn cất lên tiếng nói độc lập, nói lên tiếng nói sự thật, tiếng nói của người dân, ra đời trong hoàn cảnh ngặt nghèo bị đe dọa bằng nhiều cách, khủng bố bằng nhiều hình thức… Thì việc tổ chức cuộc hội đàm về Quyền lập hội ngay giữa Thủ đô có một ý nghĩa rất lớn lao.

Quyền tự do lập hội từ lời nói đến thực tế ở Việt Nam

Có lẽ từ thời tiền sử của loài người, việc kết giao, lập thành hội nhóm nhằm để chống lại và khắc phục những ảnh hưởng của thiên nhiên, môi trường, xã hội… là một nhu cầu minh nhiên và cơ bản của loài người.

Đến thời hiện đại, cả thế giới đặt vấn đề quyền con người lên hàng trọng tâm của sự quan tâm, thì Quyền tự do lập hội càng được tôn trọng. Trong lời nói đầu của Nghị quyết 15/21 của Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc ghi rõ: “Tự do hội họp và tự do lập hội là những quyền quan trọng giúp thực thi nhiều quyền dân sự, chính trị, cũng như các quyền kinh tế, xã hội, văn hóa khác. Hai quyền này là “những thành tố thiết yếu của một xã hội dân chủ” vì nó cho phép các thành viên “bày tỏ quan điểm chính trị, tham gia vào các mục tiêu văn học và nghệ thuật và các hoạt động kinh tế, xã hội và văn hóa khác, tham gia vào việc thờ phụng tôn giáo và các niềm tin khác, hình thành và gia nhập các tổ chức công đoàn và hợp tác xã, bầu chọn những người lãnh đạo đại diện cho mình và buộc họ phải chịu trách nhiệm”.

Trong khi đó, Việt Nam không chỉ là một thành viên LHQ mà còn là một thành của Hội đồng nhân quyền Liên Hợp Quốc. Thế nhưng, Quyền lập hội ở Việt Nam cho đến thời điểm này ra sao?

Trước hết, chúng ta đi từ lời nói của những người Cộng sản Việt Nam về quyền này của công dân.

Ngay trong bản Tuyên ngôn Độc lập ngày 2/9/1945, nghĩa là cách đây hơn 70 năm, Hồ Chí Minh đã dõng dạc tố cáo: “Thế mà hơn 80 năm nay, bọn thực dân Pháp lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái, đến cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta. Hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa. Về chính trị, chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào”.

Với những lời lẽ đanh thép đó, người dân Việt Nam những đã tưởng rằng kể từ này, những quyền lợi về tự do, dân chủ và nhân đạo, chính nghĩa hơn(!)

Bản Hiến pháp năm 1946 khẳng định quyền của công dân, trong đó có các quyền hội họp, lập hội, tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân.

Điều 69 Hiến pháp 1992 quy định “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật”.

Điều 70 của Hiến pháp 1992 quy định: “Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật. Những nơi thờ tự của các tín ngưỡng, tôn giáo được pháp luật bảo hộ. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để làm trái pháp luật và chính sách của Nhà nước”.

Thế rồi, các bộ luật Hình sự cũng có những điều khoản như thật về “Tội xâm phạm quyền tự do tín ngưỡng, quyền hội họp, lập hội của công dân” như Điều 124 BLHS năm 1985, Điều 129 BLHS năm 1999.

Với những điều được ghi bằng giấy trắng, mực đen trên bản Hiến pháp, với những điều luật trong bộ luật Hình sự như vậy, nhìn từ bên ngoài, hẳn mọi người đều nghĩ rằng ở Việt Nam, quyền tự do lập hội của người dân hẳn rất được tôn trọng và thực thi triệt để.

Nhưng!

Hỡi ôi, đó chỉ là những văn bản và lời nói của người Cộng sản. Để thực thi quyền tự do Lập hội của người dân, hãy nhìn vào thực tế hiện nay. Đa số những quyền lợi cơ bản của người dân đều đã bị đánh tráo khái niệm và chơi trò tháu cáy.

Hầu hết, các điều khoản trong Hiến pháp hoặc bất cứ văn bản nào của nhà nước nói về “Quyền” của người dân đều được thòng theo mấy chữ: “theo quy định của pháp luật”.

Vậy cái “quy định của pháp luật” đó là  gì? Sẽ là không có bất cứ quy định nào, để người dân không thể thực hiện được những quyền đó như quyền biểu tình, quyền tự do tư tưởng, tự do tôn giáo, tự do lập hội, tự do hội họp… và nhà cầm quyền sẵn sàng huy động bạo lực để trấn áp vì “chưa được phép”. Sẽ là những văn bản nhằm hạn chế việc thực thi quyền của người dân, mà nhiều khi nhà nước bất chấp cả những ý nghĩa của câu chữ, của văn bản để áp đặt bằng được sự cai trị độc tài của mình như cái Nghị định 38CP quy định tập trung đông người nơi công cộng phải xin phép – mà đông người có nghĩa là từ 5 người trở lên – một sự hài hước sẽ trở thành kinh điển chắc chỉ có ở Việt Nam.

Cho đến nay, tháng 11/2015, các quyền cơ bản của công dân được ghi trong Hiến pháp năm 1946 -nghĩa là đã 70 năm nay- vẫn là một món nợ của đám đầy tớ đối với ông chủ Nhân dân. Hầu hết những quyền như tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do lập hội và hội họp, quyền biểu tình, quyền tự do tín ngưỡng… Tất cả đều chưa có luật, tất cả đều phải chờ.

Và vì chưa có luật, nên công dân không được tự do thực hiện những quyền tự do của mình mà Hiến pháp đã ghi nhận cách đây 70 năm, nghĩa là gần 2/3 thế kỷ.

Cũng vì chưa có luật, nên nhà cầm quyền muốn hành xử cách nào, làm gì với quyền đó của công dân, đều phụ thuộc vào ý thích của hệ thống cầm quyền. Họ nghiễm nhiên coi như đó là một đặc ân, để họ có thể ban phát hoặc cấm đoán, đàn áp… tùy thích.

 Cũng vì chưa có luật, nên những điều ghi trong Hiến pháp chỉ là những thứ để trang trí cho bộ mặt của nhà nước vẫn luôn rêu rao là “của dân, do dân, vì dân” và đám cán bộ là “đầy tớ của nhân dân” trước cộng đồng quốc tế.

Cũng vì chưa có luật, nên các hội, nhóm có thể thành lập và có thể tự phát miễn là ngoan ngoãn nằm trong sự quản lý theo ý thích của nhà nước. Điều này chỉ có tác dụng để nhằm cho nhà nước kể lể trước cộng đồng quốc tế rằng Việt Nam cũng có đủ cả chục ngàn hội, nhóm đấy thôi, nghĩa là quyền tự do lập hội đã được tôn trọng; thí dụ, những hội nhóm vô bổ như chim, hoa, cá, gái… thì cứ việc thành lập và chẳng cần xin phép, miễn là những hội viên đó không cần quan tâm và không được bàn luận đến chính trị, đến sự cai trị độc tài nhà nước hoặc các vấn đề với lãnh thổ, với quyền sống của xã hội và quyền công dân.

Ngược lại, những ai nhen nhúm thành lập các nhóm, hội có ý tưởng hoặc quan tâm đến các vấn đề chính trị, và thời sự, có nguy cơ ảnh hưởng đến sự cai trị độc tài, lập tức, những người này sẽ bị chú ý, và hứng chịu các biện pháp đàn áp tàn bạo hoặc “nghiêm trị vì chưa được phép” – điều mà có nằm mơ, thì dân Việt Nam cũng chẳng bao giờ thấy cái giấy phép đó ở đâu dưới thời Cộng sản.

Cũng vì chưa có luật, nên cái gọi là “quyền tự do tôn giáo, được bảo đảm, cơ sở tôn giáo được luật pháp bảo hộ” đến mức mà hiện nay, Giáo hội Công giáo Việt Nam vẫn còn bị “mượn”, chiếm, cướp… đến 2.500 cơ sở (trường học, tu viện, đất đai,…) mà không có bất cứ cơ sở pháp luật nào.

Duy nhất, ở Việt Nam có một tổ chức không cần có luật, vẫn có thể ngang nhiên hoạt động, tự tung tự tác, tự áp đặt lên đầu, lên cổ nhân dân cái tròng cai trị của mình. Đó là tổ chức Đảng Cộng sản Việt Nam. Dù Hiến pháp đã quy định rõ “đảng phải hoạt động trong khuôn khổ pháp luật”.

Và bên cạnh đó, một số Hội, Liên hiệp Hội, Đoàn, Mặt trận… được nhà nước đẻ ra, để làm cánh tay nối dài cho Đảng CS thì nghiễm nhiên được nuôi nấng bằng tiền dân mà không ai được bàn cãi.

Hà Nội, ngày 23/11/2015

·       J.B Nguyễn Hữu Vinh

Posted in Biểu Tình và Lập Hội, Chinh Tri Xa Hoi, Dân Chủ và Nhân Quyền | Leave a Comment »

►Sau khi Tập Cận Bình qua thăm, nhà cầm quyền Việt Nam đòi bỏ môn học lịch sử VN, và đúc tượng Quan Công 36 mét ở Miền Tây để trấn thủ Biển “Nam”

Posted by hoangtran204 trên 23/11/2015

Hạ giá hay xóa bỏ môn lịch sử?

 Người Việt

Ngô Nhân Dụng

20-11-2015

Ngày Chủ Nhật tuần rồi, 15 Tháng Mười Một, 2015, Hội Khoa Học Lịch Sử Việt Nam tổ chức một cuộc hội thảo trong đó nhiều vị giáo sư báo động học sinh nay mai sẽ không còn được học môn lịch sử đầy đủ, theo dự thảo chương trình bậc Trung Học Phổ Thông, mà Bộ Giáo Dục và Ðào Tạo có thể thi hành. Theo chương trình soạn thảo, từ năm 2018 các học sinh sẽ không được học riêng môn Lịch Sử, mà môn này sẽ được gộp chung vào thành một môn học mang tên là “Công dân với Tổ quốc;” trong đó có thêm hai môn khác là Giáo Dục Công Dân và An Ninh Quốc Phòng. Trước đó hai tuần, Bộ Giáo Dục đã họp các nhà giáo để giải thích việc cải cách này; nhưng giới sử học nghe không xuôi tai!

Các viên chức Bộ Giáo Dục đã giải thích và bênh vực chủ trương của họ, nhưng các nhà nghiên cứu lịch sử vẫn nghĩ khác. Sử gia Phan Huy Lê cho rằng dù Bộ Giáo Dục và Ðào Tạo có giải thích thế nào thì chương trình mới này đã khai tử, đã xóa bỏ môn Lịch Sử trong thực tế. Giáo Sư Kiều Thế Hưng khẳng định: “…dù với bất cứ lý do nào thì việc coi nhẹ vai trò và vị trí, dẫn tới hậu quả thủ tiêu bộ môn Lịch Sử ở trường phổ thông.” Một cuộc thăm dò cho biết hơn 80% học sinh chống lại ý kiến bãi bỏ môn lịch sử như một môn học riêng.

Lời báo động của vị chủ tịch Hội Khoa Học Lịch Sử Việt Nam nói đến tương lai khi môn học lịch sử có thể bị xóa bỏ. Nhưng thật ra trước khi chính quyền Cộng Sản đưa ra chương trình cải tổ này thì môn học Lịch Sử đã bị họ bỏ rơi, bỏ rớt, bỏ xó từ lâu rồi! Một bằng cớ là hiểu biết của các em học sinh về lịch sử Việt Nam rất kém. Năm ngoái, cả nước đã bàn tán về tình trạng “dốt lịch sử” được biểu lộ trong một cuộc thi đố trên màn ảnh truyền hình trên đài VTV.

Chương trình tivi này phỏng vấn bảy em học sinh, đặt một câu hỏi về vua Quang Trung, tức Nguyễn Huệ, vị anh hùng áo vải đại thắng quân Thanh năm 1789. Trước mặt các khán giả tham dự để cổ võ, tất cả bảy em học sinh trên không em nào trả lời đúng và đầy đủ. Có em nói Quang Trung và Nguyễn Huệ là hai bố con, có em đoán đó là hai anh em, nhưng sau đó em này còn muốn tỏ ra mình biết nhiều, nói thêm rằng, “Ông Quang Trung chính là ông Nguyễn Du.”

Chúng ta không nên căn cứ vào một chương trình giải trí trên tivi mà phán đoán trình độ hiểu biết về lịch sử của học sinh Việt Nam. Nhưng có thể đoán rằng những em được chọn đưa lên đài truyền hình dự thí chắc đã được coi là khá về môn này, ít nhất theo thẩm định của cha mẹ và thầy, cô giáo các em – trừ khi nhân viên đài truyền hình đã chọn các em dự thi theo tiêu chuẩn ai trả nhiều tiền nhất thì được… lên đài! Nếu phụ huynh và giáo sư nghĩ rằng các em này học giỏi môn sử nên đồng ý cho đi thi, mà trình độ các em dốt như vậy, thì chính những “người lớn” này cũng hoàn toàn không biết gì về lịch sử! Tức là có hai thế hệ dốt sử chứ không phải chỉ có một lớp trẻ! Thật đáng buồn!

Bây giờ, theo dự thảo chương trình tổng thể của Bộ Giáo Dục và Ðào Tạo, môn Lịch Sử riêng biệt không còn tồn tại trong hệ thống các môn học bắt buộc nữa. Không biết trình độ hiểu biết về lịch sử của các thế hệ sau sẽ xuống đến mức nào?

Một lý do khiến trẻ em dốt lịch sử là từ lâu nay học sinh đã chán học môn sử. Một năm gần đây khi nghe tin kỳ thi sắp tới không phải thi môn lịch sử nữa cả đám học sinh đã reo hò sung sướng đem vứt các cuốn sách giáo khoa từ trên lầu xuống sân trường, náo động, vui tươi như một ngày hội. Theo Giáo Sư Phan Huy Lê, lý do khiến học sinh chán là vì “…chương trình và sách giáo khoa nặng kiến thức, dày đặc sự kiện, kiểu dạy một chiều thiếu sinh động lại còn đòi hỏi thuộc lòng thì… Chán học sử đang là điều tất yếu.”

Giáo Sư Phạm Phụ nói rõ hơn về “kiểu dạy một chiều” này, “Ðáng lý ra môn Sử là môn cực kỳ hấp dẫn đối với học sinh, thế nhưng tại sao không đến mức say mê môn Sử mà thậm chí lại còn chán ghét ? Là vì cách dạy của ta, chương trình của ta, sách giáo khoa và cách truyền thụ của thầy giáo làm cho nó khô cứng. Trong một thời gian dài môn Sử bị xơ cứng, chính trị hóa thế này thế khác thì đâm ra nhàm chán.”

Môn học bị chính trị hóa thành xơ cứng như thế nào? Vẫn theo Giáo Sư Phạm Phụ thì phần lịch sử sau 1945 chiếm tỷ lệ rất lớn “trong đó nhiều phần lồng vào sử của đảng Cộng Sản Việt Nam, học trò học mãi những thứ đó nó nhàm chán thôi chứ có gì đâu… môn Sử không trình bày bằng những sự kiện mang màu sắc khoa học mà như là cái môn nhằm mục đích tuyên truyền vậy thì người ta nghe mãi người ta chán thôi.” Khi biết như vậy, chúng ta hiểu rằng cảnh các học sinh đua nhau ném các cuốn sách giáo khoa lịch sử xuống sân thì chính là các em đang vứt bỏ các tài liệu tuyên truyền của đảng Cộng Sản!

Chỉ sử dụng môn Lịch Sử như một phương tiện tuyên truyền cho nên chế độ Cộng Sản đã coi nhẹ các cuộc chiến đấu của tổ tiên chúng ta chống những cuộc xâm lăng của đế quốc Hán tộc. Giáo Sư Phạm Phụ nhận xét: “Lịch sử một ngàn năm Bắc thuộc cũng có chứ không phải không nhưng tổng số rất ít.”

Giảm bớt không cho dạy phần lịch sử ngàn năm Bắc thuộc chính là một chủ trương của đảng Cộng Sản, từ năm 1950 cho tới bây giờ. Với đường lối ngoại giao coi Trung Cộng “vừa là đồng chí, vừa là anh em;” với sự có mặt của các “cố vấn Trung Quốc vĩ đại” kèm bên các chiến dịch cải cách xóa bỏ nền nếp xã hội Việt Nam cổ truyền, chế độ Cộng Sản Việt Nam tất nhiên phải tìm cách che lấp các tội ác bành trướng của các triều đại Hán, Ðường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh đối với nước ta.

Khi còn học bậc tiểu học và trung học, ở Hà Nội trước năm 1954 và tại Sài Gòn sau đó, bản thân tôi đã thấy môn học lịch sử đã đào luyện tấm lòng yêu nước; càng học càng say sưa về truyền thống bất khuất của dân tộc. Trước năm 1975, tôi làm nghề dạy học, tuy phụ trách môn Quốc Văn nhưng nhiều lần phải dạy môn lịch sử cho bậc trung học, khi nhà trường không đủ giáo sư chuyên về sử. Kinh nghiệm cho tôi thấy các học sinh rất thích những bài lịch sử về công cuộc chống xâm lăng phương Bắc. Có lúc dạy tới đoạn Lê Lợi kháng Minh, tôi khuyến khích các em học sinh đọc bài Bình Ngô Ðại Cáo, bản dịch của Bùi Kỷ in trong Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim. Rất nhiều em đã học thuộc lòng cả bài văn dài với rất nhiều chữ Hán mà không thấy chán. Sau đó 50, 60 năm, nhiều em gặp lại vẫn còn cảm ơn thầy giáo đã cho mình cơ hội thưởng thức một áng văn trác tuyệt, hào hùng đó. Trong hai ngàn năm qua, lòng yêu nước của người dân Việt Nam đã được đào luyện qua lịch sử kháng cự các cuộc xâm lăng từ phương Bắc. Bất cứ người Việt nào học lịch sử cũng trào lên một tấm lòng yêu nước khi biết đến những Bà Trưng, Bà Triệu, Lý Bôn, Phùng Hưng, cho tới Trần Bình Trọng, Quang Trung!

Cho nên, việc hạ thấp vai trò của môn học lịch sử trong cấp trung học phổ thông là một dụng ý chính trị của đảng Cộng Sản, theo Nghị Quyết 29 NQ/TW của Hội Nghị Trung Ương 8 khóa XI về đổi mới căn bản, toàn diện nền giáo dục và đào tạo. Bản dự thảo chương trình bậc Trung Học Phổ Thông của Bộ Giáo Dục và Ðào Tạo ở Hà Nội được đưa ra trong lúc phong trào chống Trung Cộng xâm lược đang cuồn cuộn sôi lên trên cả nước Việt Nam. Hạ thấp giá trị của môn Lịch Sử là một cách khiến cho các thế hệ sau này không thấy cần học sử nữa. Không học lịch sử dân tộc thì cũng lòng yêu nước cũng mờ nhạt. Ðó là một chủ trương trong chính sách giáo dục của đảng Cộng Sản Việt Nam. Như Giáo Sư Văn Như Cương nêu ra, “Ví dụ trong sách giáo khoa lịch sử không nói đến Biển Ðông, không nói đến Gạc Ma, không nói đến Tàu không nói đến Hoàng Sa, Trường Sa của ta bị chiếm đóng thì cũng không tôn trọng lịch sử.”

Tất nhiên, sách giáo khoa môn Sử của Việt Cộng thì không thể nào nhắc đến các tội xâm lược của Trung Cộng. Bởi vì nếu không có Trung Cộng bao bọc thì Việt Cộng cũng không tồn tại từ năm 1950 đến giờ! Không những lờ đi không nhắc tới Hoàng Sa, Trường Sa, đảo Gạc Ma, Biển Ðông, mà Việt Cộng còn muốn tránh không nói đến cả Hà Hồi, Ngọc Hồi, Chi Lăng, Chương Dương, Hàm Tử nữa! Như Giáo Sư Hà Sĩ Phu đã từng nhận xét, Việt Cộng theo Trung Cộng đem ảo tưởng về chủ nghĩa Cộng Sản vào nước ta gây nên hậu quả là “Ảo tưởng Cộng Sản đã nhốt chung con sói và bày hươu vào chung một chuồng, cái chuồng sơn son rất đẹp có tên ‘đại gia đình Xã hội chủ nghĩa, bốn phương vô sản đều là anh em!’” Ông Hà Sĩ Phu cho biết thời Lê Khả Khiêu đang làm tổng bí thư, có đoàn đại biểu Trung Quốc sang thăm, trao đổi về những vấn đề lý luận, và “Phía Trung Quốc nói Việt Nam cần sửa lại lịch sử của mình!” Công cuộc “tẩy não” đã kéo dài qua mấy thế hệ, từ thời Hồ Chí Minh đến Lê Khả Khiêu. Cho nên hậu quả tất nhiên là học sinh bây giờ dốt sử, không biết Quang Trung cũng là Nguyễn Huệ!

Bàn về dự thảo chương trình mới của Bộ Giáo Dục, Giáo Sư Phan Huy Lê lo lắng: “Lớp trẻ lớn lên trở thành công dân mà chỉ biết lờ mờ, thậm chí là biết sai về lịch sử dân tộc, không biết cội nguồn tổ tiên,… thì làm sao có thể viết tiếp trang sử xây dựng và bảo vệ Tổ quốc?” Nhưng đảng Cộng Sản muốn bảo vệ tổ quốc hay chỉ lo bảo vệ chế độ để họ tiếp tục nắm quyền và tham nhũng?

Gần đây ông Phùng Quang Thanh tỏ ra hoảng hốt khi thấy nhiều người Việt Nam đang chống Trung Quốc! Dân Việt mà chống Trung Quốc thì ông Thanh rất lo lắng cho tiền đồ dân tộc! Chúng ta phải đặt câu hỏi: “Phùng Quang Thanh có được ai dạy lịch sử nước Việt Nam hay không?” Ông ta có biết Hai Bà Trưng là ai không? Hay ông ta được các cố vấn vĩ đại dạy bài học khác: “Ðồng chí Mã Viện qua Giao Chỉ tổ chức cải cách ruộng đất, vận động nhân dân đứng lên đấu tố bọn địa chủ ác ôn Thi Sách và chị em Trưng Trắc, Trưng Nhị!”

———/

Xây tượng anh hùng Trung Quốc… “trấn thủ” biển phía Nam?

Một Thế Giới

06:58 20-11-2015

 

Vĩnh Châu, nơi được đề nghị xây tượng anh hùng Trung Quốc
Một doanh nghiệp đang đề nghị UBND tỉnh Sóc Trăng cho xây tượng vị anh hùng của Trung Quốc cao đến 36m, “trấn thủ” vùng biển phía Nam của Việt Nam.

Ông Nguyễn Trung Hiếu, Chủ tịch UBND tỉnh Sóc Trăng, cho biết: Lãnh đạo tỉnh đã có cuộc họp với đại diện Công ty CP Thương mại sản xuất bao bì Thành Lợi (có trụ sở tại TP.HCM) để bàn về Dự án xây dựng Khu Du lịch tâm linh – biển Vĩnh Châu.


Dự án có quy mô dự kiến gần 18ha tọa lạc tại đường Đê, phường 1, thị xã Vĩnh Châu, với tổng mức đầu tư 30 tỉ đồng, trong đó vốn của chủ đầu tư khoảng 6 tỉ đồng, còn lại là vốn góp từ các thành viên công ty, vốn đối ứng của đối tác.


Có nhiều hạng mục công trình quy mô để phục vụ khai thác kinh doanh như ăn uống, du lịch sinh thái dã ngoại, dịch vụ giải trí, chăm sóc sắc đẹp, thể dục thể thao… Đặc biệt là có khu riêng phục vụ nhu cầu tín ngưỡng tâm linh của du khách. Thời gian xây dựng dự kiến từ 2-3 năm. Trong đó, công trình quan trọng nhất để tạo điểm nhấn, thu hút của khu du lịch là tượng Quan Thánh Đế Quân (Quan Công) với chiều cao dự kiến là 36m bằng vật liệu bê tông cốt thép.


Đại diện Sở Xây dựng giải trình khu đất quy hoạch không thuộc đất rừng phòng hộ mà chỉ nằm trong định hướng quy hoạch trồng rừng phòng hộ của UBND tỉnh (vào năm 2009). Do đó, UBND tỉnh có thẩm quyền điều chỉnh cho phù hợp với tình hình mới. Đại diện Sở VH-TT&DL đánh giá đây là hướng đi đúng đắn, tuy nhiên, công tác quản lý phải chặt chẽ, làm rõ sự khác biệt giữa “tính thiêng” và mê tín dị đoan trong du lịch tâm linh. Còn Sở KHĐT cho rằng dự án không vi phạm các quy định pháp luật hiện hành và thuộc thẩm quyền UBND tỉnh nên đề nghị xem xét cho phép đầu tư.


Tại cuộc họp, Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Trung Hiếu kết luận: “Vĩnh Châu là thị xã biển, do đó phải tạo điều kiện để địa phương “hướng ra biển”. Tỉnh rất cần các dự án như vậy để phát triển về du lịch. Vị trí xin phép đầu tư khá “tế nhị”, nên các sở, ban ngành hữu quan vẫn khách quan hỗ trợ doanh nghiệp theo chuyên môn, thẩm quyền của mình. Đề nghị doanh nghiệp xin phép đầu tư cần thuyết trình, báo cáo cụ thể về dự án với UBND tỉnh và các sở, ban, ngành hữu quan”.


Theo ông Hiếu, nếu khu du lịch hoàn thành sẽ trở thành điểm nhấn trong hệ thống các khu du lịch tâm linh liên tỉnh khác, đồng thời tạo được việc làm cho người dân và khai thác các tiềm năng sẵn có của địa phương. Tuy nhiên, với đề xuất của đơn vị đầu tư là xây tượng Quan Công trong khu du lịch này thì Chủ tịch Hiếu không đồng ý mà gợi ý chủ đầu tư thay thế bằng các tượng khác phù hợp, có thể là tượng Phật Quan Âm.


Trước đó, Ban Tôn giáo tỉnh Sóc Trăng cũng đã có ý kiến về công trình trên, cho rằng nên xây dựng thờ Quốc tổ như Lạc Long Quân, Âu Cơ, vua Hùng hay những vị anh hùng của dân tộc, phù hợp với giá trị lịch sử, văn hóa đạo đức xã hội Việt Nam.


Theo dư luận nhân dân địa phương, đây là dự án không lớn nhưng xây dựng tượng có quy mô hoành tráng mà lại là tượng Quan Công, 1 nhân vật anh hùng thời Tam Quốc của Trung Quốc thì không phù hợp. Việc thờ cúng Quan Công là việc bình thường, nhưng xây dựng tượng Quan Công trấn thủ ở biển Vĩnh Châu, nhìn ra biển Đông trong thời điểm này là quá nhạy cảm.


Một cán bộ về hưu ở Vĩnh Châu giải bày: “Trong điều kiện chính trị xã hội và tranh chấp biển Đông đang có chiều hướng gia tăng thì việc 1 công ty xin cho xây tượng Quan Công quy mô hoành tráng tại vùng biển phía Nam tổ quốc ta lại nhìn ra biển Đông liệu có quá nhạy cảm không? Theo tôi đây là vấn đề rất tế nhị, không muốn nói là quá nhạy cảm.


Quan Công là nhân vật tâm linh, một anh hùng theo quan niệm của người Trung Quốc. Tượng Quan Công đứng trấn thủ nhìn ra biển Đông là một việc càng không nên có. Về kinh tế, dự án này chưa thể nói là sẽ mang về lợi ích khổng lồ bởi du lịch ở Sóc Trăng vẫn chưa tương xứng, chưa thể thu hút khách du lịch nhiều bằng các địa phương khác. Nếu doanh nghiệp xây dựng khu du lịch tâm linh mà họ đề nghị xây dựng tượng Phật Thích Ca, Phật Bà Quan Âm hay tượng các vị Anh hùng dân tộc như Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Nguyễn Trung Trực,… thì có lẽ ai cũng ủng hộ.
Phong Vũ

Posted in Biển Đông: Hoàng Sa và Trường Sa, Chiến lược xâm nhập của Trung Quốc vào Viet Nam, Uncategorized, Đảng CSVN - còn đảng, còn mình... | Leave a Comment »

►LS. Trần Quốc Thuận: Vụ án Ba Sàm thiếu chứng cứ, có dấu hiệu vi phạm tố tụng nghiêm trọng

Posted by hoangtran204 trên 19/11/2015

Ban đầu tôi vẫn nghĩ rằng anh Vinh bị bắt vì anh là chủ trang “Anh Ba Sàmtức trang “Thông Tấn Xã Vỉa Hè”. Nhưng khi tiếp cận hồ sơ thì hóa ra không phải, mà anh ấy bị bắt vì hai trang “Dân quyền” và “Chép sử Việt”. Rồi lại cũng chẳng phải do hai trang này mà thành ra là vấn đề kỹ thuật vi tính. Và theo hướng kỹ thuật vi tính thì việc điều tra vụ án thực sự là bế tắc cho cơ quan điều tra…trường hợp Nguyễn Hữu Vinh, tôi cho rằng câu chuyện là sự vi phạm quy trình tố tụng, bắt người mà không có chứng cứ. Khi không chứng minh được anh Vinh phạm tội mà vẫn giam giữ anh là vi phạm nhân quyền, còn lớn hơn là vi phạm quyền tự do ngôn luận. Vì quyền con người đầu tiên là quyền được sống, được tự do thân thể, không bị giam giữ. 

LS. Trần Quốc Thuận: Vụ án Ba Sàm thiếu chứng cứ, có dấu hiệu vi phạm tố tụng nghiêm trọng

Luật Khoa Tạp Chí

17-11-2015

Đoan Trang (thực hiện

“Ban đầu tôi tưởng đâu vụ này sẽ lại lặp lại các vấn đề về dân chủ – nhân quyền như vụ Cù Huy Hà Vũ, nhưng hóa ra lại là một vấn đề khác, (và vấn đề này) còn vi phạm nhân quyền nghiêm trọng hơn. Đó là, theo những công ước nhân quyền quốc tế mà Việt Nam đã ký thì: Không thể kết tội một người nếu không chứng minh được người đó có tội” – ông Trần Quốc Thuận, một trong 5 luật sư bảo vệ cho blogger Ba Sàm (Nguyễn Hữu Vinh), trao đổi với Luật Khoa.

Bài viết liên quan: Diễn biến vụ án Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh (liên tục cập nhật)

PV: Ông tiếp nhận hồ sơ vụ án “Anh Ba Sàm” từ khi nào?

LS: Khi anh Vinh bị bắt thì anh có nói qua cô Hà (bà Lê Thị Minh Hà, vợ ông Nguyễn Hữu Vinh – PV) mời tôi làm luật sư. Nhưng do tôi ở miền Nam nên đã từ chối vì không muốn đi lại nhiều gây tốn kém cho gia đình trong giai đoạn thẩm vấn, chất vấn bị can. Tôi nói lúc nào thích hợp thì tôi sẽ tham gia.

Và khi có kết luận điều tra, anh Vinh lại nhắc lại là mời tôi làm luật sư. Nên tôi gửi hồ sơ ra, đến ngày 21/3/2015 thì có quyết định của Viện Kiểm sát đồng ý cho tôi làm luật sư cho anh Vinh, nhưng phải giục nhiều lần thì cuối tháng 4/2015, tôi mới nhận được quyết định đó.

Lần ra nhận quyết định, tôi cũng tranh thủ gặp anh Vinh trong một tiếng đồng hồ, cũng không nói được nhiều. May mà có LS. Hà Huy Sơn tham gia ngay từ đầu, anh ấy có đầy đủ hồ sơ vụ án. Tôi đã nhờ anh ấy chuyển cho tôi để đọc và tiếp cận vụ án. Khi tiếp cận vụ án, thật sự tôi đã đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

PV: Ngạc nhiên sao ạ?

LS: Ban đầu tôi vẫn nghĩ rằng anh Vinh bị bắt vì anh là chủ trang “Anh Ba Sàm” tức trang “Thông Tấn Xã Vỉa Hè”. Nhưng khi tiếp cận hồ sơ thì hóa ra không phải, mà anh ấy bị bắt vì hai trang “Dân quyền” và “Chép sử Việt”. Rôi lại cũng chẳng phải do hai trang này mà thành ra là vấn đề kỹ thuật vi tính.

Tôi đã chuẩn bị tranh tụng cho vấn đề dân chủ và nhân quyền như Việt Nam đã ký ở các công ước quốc tế liên quan, nhưng cuối cùng thì không phải vậy. Và theo hướng kỹ thuật vi tính thì việc điều tra vụ án thực sự là bế tắc cho cơ quan điều tra.

PV: Ông có thể nói rõ bế tắc như thế nào?

LS: Tức là, cơ quan điều tra khẳng định anh Vinh là chủ của hai trang “Dân quyền” và “Chép sử Việt”, bởi vì họ cho rằng anh ấy có số điện thoại và email cài mật mã hai lớp để vào được hai trang đó.

Anh Vinh nói rằng họ phải chứng minh được anh vào khi nào, bằng cách nào. Lúc này thì cơ quan điều tra thua, họ phải mời tới FPT và các cơ quan truyền thông của Bộ Thông tin – Truyền thông để làm rõ. Bên FPT đưa ra giờ, ngày, tháng… mà anh Vinh có ở trên giao diện của hai trang đó, tức là đang đọc tin trên hai trang đó. Nhưng đọc tin mà có tội thì Việt Nam này có tới cả triệu người đi tù rồi.

Dù vậy, cơ quan điều tra vẫn nói đại rằng anh Vinh chính là quản trị viên của hai trang trên, bởi lẽ anh Vinh có đủ điều kiện để vào được hai trang đó. Anh Vinh vẫn bác lại với lập luận: “Không phải tôi có chìa khóa vào nhà thì có nghĩa là tôi vào nhà. Mà nếu tôi vào nhà thì phải để lại dấu vết, còn không tìm ra dấu vết thì không thể khẳng định được gì”.

Cơ quan điều tra cũng cố làm rõ xem có phải anh Vinh đã can thiệp thay đổi nội dung các bài đăng trong hai trang trên không, vì nếu có thì đúng là anh Vinh vào đó thật. Nhưng anh ấy không nói, mà cơ quan điều tra thì không thể chứng minh được. Lẽ ra, điều tra không được thì phải thả.

Ban đầu tôi tưởng đâu vụ này sẽ lại lặp lại các vấn đề về dân chủ – nhân quyền như vụ Cù Huy Hà Vũ, nhưng hóa ra lại là một vấn đề khác, còn vi phạm nhân quyền nghiêm trọng hơn. Đó là, theo những công ước nhân quyền quốc tế mà Việt Nam đã ký thì:Không thể kết tội một người nếu không chứng minh được người đó có tội. Và anh Vinh đang rơi vào trường hợp đó.

Luật sư Trần Quốc Thuận. Nguồn ảnh: Tuổi Trẻ.

Luật sư Trần Quốc Thuận. Nguồn ảnh: Tuổi Trẻ.

PV: Ông có thể cho biết vắn tắt các vi phạm tố tụng trong vụ án Ba Sàm?

LS: Trong hồ sơ có kết luận điều tra thì thấy nói rằng Tổng cục An ninh (Cục Bảo vệ Chính trị VI – A67) theo dõi và thấy có hai trang mạng “Dân quyền” và “Chép sử Việt”. Sau đó, họ gửi công văn cho bên FPT… Rồi họ giao cho cơ quan điều tra, cơ quan điều tra mới phối hợp điều tra và xác minh. Và thế là có lệnh bắt khẩn cấp.

Khi đến bắt khẩn cấp thì họ gõ cửa, kêu lâu quá. Anh Vinh bảo: “Đâu phải nhà tôi lúc nào cũng sẵn sàng mở cửa cho các anh đâu”. Lúc họ vào nhà thì anh Vinh đang đau đầu, nằm trên ghế. Họ cứ thế vào bật máy và in ra rất nhiều tài liệu, phòng của cô Thúy họ cũng vào in ra được ba bài. Đem biên bản cho anh Vinh ký thì anh ấy không ký, bảo “với đường truyền tốc độ cao thì các anh muốn in bao nhiêu bài chả được, cứ gì 6 bài”.

Sau đó họ niêm phong cửa phòng lại. Nhưng phòng này lại là phòng có hai cửa, nên về sau anh Vinh nói rằng ai đó khác cũng có thể vào bằng cửa kia và in ra rất nhiều bài.

Trường hợp này cũng không cần phải bắt khẩn cấp, bắt khẩn cấp là lạm quyền. Chưa kể, như bình thường, lệnh bắt khẩn cấp phải được Viện Kiểm sát phê chuẩn trong 24 giờ sau khi bắt, nhưng trong vụ này thì 8 ngày sau Viện Kiểm sát mới phê chuẩn.

Đó là những vấn đề vi phạm tố tụng nghiêm trọng.

Ngoài ra, trong tố tụng hình sự, có quy định rằng những người có liên quan đến vụ án (ví dụ: người bị hại…) thì không được tham gia vào tố tụng.

Vụ án này có liên quan đến ông Hoàng Kông Tư, bởi trong 24 bài mà anh Vinh bị buộc tội đăng tải, có một bài về ông Hoàng Kông Tư, là bài “Ông trời con Hoàng Kông Tư vs. BBC Việt ngữ”. Ấy thế mà ông Hoàng Kông Tư lại đứng ra điều tra về vụ án có bài viết đó.

Như vậy, rất có thể hiểu thành ông Tư trả thù người ta; vì người ta đăng tải bài đó nên ông đứng ra điều tra để trả thù, ông có động cơ trả thù.

Việc đó, về mặt tố tụng, là không được phép. Người bị hại không được phép đứng ra điều tra. 

PV: Ông có biết tại sao anh Nguyễn Hữu Vinh bị bắt? Mà lại bắt vào đúng tháng 5 năm ngoái, thời điểm Trung Quốc đưa giàn khoan khổng lồ vào vùng biển của Việt Nam. Liệu có phải là một động thái của chính quyền nhằm trấn áp những người chống việc thân Trung Quốc không? Sau đó họ cũng bắt Bọ Lập, GS. Hồng Lê Thọ…

LS: Các blogger viết bài, nhiều khi nhìn vào cách viết thì thấy là họ cũng có thiên kiến, không ủng hộ ông này mà ủng hộ ông kia, giữa những ông có đầy quyền lực. Cho nên bắt bớ kiểu đó cũng là kiểu chặt tay, chặt chân của nhau. Thế gọi là “trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết”.

Trước những ngưỡng cửa, trước những bước ngoặt thì thường hay có biến cố kiểu đó.

PV: Ông thấy hai vụ – Cù Huy Hà Vũ và Anh Bà Sàm, vụ nào khó cãi hơn?

Bây giờ không khí cởi mở hơn so với năm 2013, tư pháp cũng có nhiều đổi mới hơn. Để cãi thì cũng có nhiều chỗ để mà cãi hơn. Trong bài cãi cho Cù Huy Hà Vũ thì có lý sự, lập luận rõ ràng và có vẻ logic hơn.

Còn trong trường hợp Nguyễn Hữu Vinh, tôi cho rằng câu chuyện là sự vi phạm quy trình tố tụng, bắt người mà không có chứng cứ. Khi không chứng minh được anh Vinh phạm tội mà vẫn giam giữ anh thì vi phạm nhân quyền đó còn lớn hơn là vi phạm quyền tự do ngôn luận. Vì quyền con người đầu tiên là quyền được sống, được tự do thân thể, không bị giam giữ.

PV: Vậy theo ông thì sắp tới vụ án sẽ diễn biến thế nào ạ?

LS: Thì chính quyền cũng sẽ gặp khó khăn, họ biết vậy. Nhưng giống như vụ Cù Huy Hà Vũ, họ cũng chịu một áp lực là phải xử, phải đem Nguyễn Hữu Vinh ra tòa xét xử. Giờ chúng ta chỉ không biết họ sẽ khép anh Vinh vào tội gì cho đỡ vô lý thôi, không biết có khép tội trốn thuế không nữa (cười).

Vụ án Ba Sàm: Ông Nguyễn Hữu Vinh, tức blogger Ba Sàm, và bà Nguyễn Thị Minh Thúy (nhân viên kế toán của Công ty TNHH Điều tra và Bảo vệ V) cùng bị bắt khẩn cấp ngày 5/5/2014 tại nhà riêng ở Hà Nội. Cơ quan an ninh điều tra Bộ Công an buộc tội ông Vinh là chủ sở hữu và điều hành hai trang web có tên “Dân quyền” và “Chép sử Việt”, đăng tải trên đó 24 bài viết “có nội dung sai sự thật, không có căn cứ; tuyên truyền xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước…”. Tuy nhiên, các kết luận điều tra đều không chứng minh được ông Vinh là chủ sở hữu và điều hành hai trang này.

Các luật sư nhận bảo vệ cho ông Vinh và bà Thúy, tính đến thời điểm này, gồm: Trần Quốc Thuận, Trần Văn Tạo, Hà Huy Sơn, Nguyễn Hà Luân, Trịnh Minh Tân, Nguyễn Tiến Dũng. Trong đó, ông Trần Quốc Thuận (Văn phòng Luật sư Hà Hải & Cộng sự) là nguyên Phó Chủ nhiệm thường trực Văn phòng Quốc hội Việt Nam và từng là một trong các luật sư biện hộ trong vụ án Cù Huy Hà Vũ.

—————

Đài RFA phỏng vấn

30-5-2012

  Mặc Lâm phỏng vấn luật sư Trần Quốc Thuận(chồng bà Võ Thị Thắng) nguyên Phó chủ nhiệm Văn Phòng Quốc Hội để có thêm chi tiết trong vấn đề chống tham nhũng hiện nay của chính phủ, mời quý vị theo dõi sau đây:

Mặc Lâm: Thưa luật sư, là người từng đảm nhiệm trọng trách Phó chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, luật sư nhận xét thế nào về nổ lực chống tham nhũng hiện nay của chính phủ, đang hơn lúc nào  hết được dư luận cả nước kể cả Quốc hội chú ý một cách nghiêm khắc nhất so với từ trước tới nay thưa ông?

LS.Trần Quốc Thuận: Tôi nghĩ rằng hiện giờ đang tiến hành thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 chống tham nhũng, và nghị quyết này rất là quyết liệt nếu không thì sự tồn tại của đảng cộng sản Việt Nam, vai trò lãnh đạo của đảng đối với đất nước sẽ có nguy cơ mất đi vì người ta không còn tín nhiệm nữa.

Cuộc kiểm điểm đó là từ trên xuống nên chờ kiểm điểm của Bộ Chính trị và mọi người đang nín thở để chờ. Rồi tiếp theo đó là các Ủy viên Trung ương rồi các Bộ trưởng, các Bí thư của các tỉnh.

Tôi nghĩ rằng các cơ quan chức năng trách nhiệm, trước nhất là Ủy ban Kiểm tra về đảng, có khi nhà nước phải cho thanh tra, chẳng hạn con một ông đứng đầu hàng tỉnh có số tiền, tài sản trên một vùng đất nông nghiệp như thế thì số tiền này có nguồn gốc ở đâu?

Mặc Lâm: Qua kinh nghiệm khi làm việc tại quốc hội ông có thể cho biết điển hình một vụ tham nhũng lớn nào trong quá khứ được quốc hội đem ra nghị trường nhưng không giải quyết được thưa ông?

LS.Trần Quốc Thuận: Ở Việt Nam có câu “để lâu cứt trâu hóa bùn”. Rất nhiều vụ án trước đây như vụ Lã Thị Kim Oanh có liên quan đến con của một ông đứng đầu đất nước này, mua một tài sản rất lớn nhưng vụ án đó cuối cùng rồi cũng chìm xuồng. Thứ hai, gần đây nhất là vụ Vinashin. Vụ này chưa kết luận thanh tra, chưa xử thì mấy ông lớn nhất đất nước này tuyên bố rằng không ai bị kỷ luật! Những cách làm như vậy là không bình thường. Chính sự không bình thường này là cái bóng che cho những kẻ tham nhũng, lạm quyền. Những kẻ thiếu trách nhiệm.

Mặc Lâm: Dư luận báo chí đang hết sức theo dõi vụ căn nhà hàng trăm tỷ được cho là của ông Bí thư Tỉnh ủy Hải Dương Bùi Thanh Quyến nhưng lại được con trai của ông ta đứng tên. Đây là sự che đậy tài sản quen thuộc nhất của tệ trạng tham nhũng. Ông đánh giá thế nào về hiện tượng này?

LS.Trần Quốc Thuận: Vụ Hải Dương này tôi nghĩ rằng có lẽ là một trong những điển hình cần phải bóc tách để tìm hiểu xem tiền của ở đâu mà xây nhà? Có người nói, tôi cũng thông qua tin trên báo trên mạng, số tiền lên tới cả trăm tỷ. Bây giờ trên đất nước này cũng có những ông lãnh đạo của tôi khi nghĩ hưu anh em ở ngoài Hà Nội vô báo cho biết ông ấy mua cái nhà tới 89 tỷ! Chỉ mới vừa nghỉ hưu có mấy ngày thôi đã mua cái  nhà như vậy rồi thì đó cũng là một câu chuyện đáng bàn.

Khi biết câu chuyện đó tôi đã gặp những người lớn nhất của đất nước này và nói rằng không biết mấy anh chống tham nhũng ở đâu chứ gần kề mấy anh, có người mới vừa nghỉ hưu một hai tháng thì đã mua cái nhà 89 tỷ, như vậy thì tiền ở đâu? Có điều tra không? Thì mấy ông ấy nói “để xem! để xem!”

Bây giờ tôi cũng là cán bộ đảng viên đây tôi sẽ chờ xem! Nhưng người ta đã nói việc chờ xem này mà không đến nơi đến chốn thì sự tồn vong của đảng có vấn đề.

Mặc Lâm: Vấn đề con cái đứng tên cho cha mẹ trong các giấy tờ sở hữu tài sản để che đậy đồng tiền thu nhập bất chính tuy rất thô thiển, nhưng vẫn không bị pháp luật Việt Nam chế tài triệt để, phải chăng do ý kiến của các nhân vật có vai vế cao nhất nước nhằm bao bọc cho khối tài sản bất minh của họ qua việc kê khai tài sản mà chính phủ đã và đang thực hiện một cách rất chiếu lệ thưa ông?

LS.Trần Quốc Thuận: Tôi biết những người tham nhũng đó họ cũng lý sự lắm. Họ bảo Việt Nam không có luật truy cứu nguồn gốc tài sản cho nên khối người trong đó con của những ông to hơn có hàng ngàn tỷ! Chủ tịch Hội đồng Quản trị này, ngân hàng này ngân hàng nọ…có hàng mấy ngàn tỷ nhưng chưa thấy ai nói truy tìm xem ở đâu mà tiền nhiều thế? Vấn đề này có lẽ chính là bóng che cho tham nhũng hiện nay.

Mặc Lâm: Thông qua vụ Hải Dương lần này ông có nghĩ đây là cơ hội để nhà nước sửa sai hay không?

LS.Trần Quốc Thuận: Đây cũng là một sự kiện, một dịp, một cơ hội tốt để vấn đề đặt ra là kê khai tài sản phải công khai minh bạch và phải làm như các nước phương Tây. Như Hàn Quốc, Nhật hay ngay cả bên Mỹ thì việc kê khai không phải chỉ kê khai tài sản của cá nhân, vợ chồng mà kể cả con cái, thân thuộc cũng phải kê khai một cách công khai. Trong thời gian làm nhiệm vụ thì vấn đề tăng hay giảm tài sản cũng phải kê khai.

Ở Việt Nam việc kê khai tài sản chỉ làm cho lấy có rồi sau đó đút vào hộc bàn coi như tài liệu riêng mà nếu lộ ra thì xem như lộ bí mật tài liệu có thể bị ở tù. Cho nên việc con ông bí thư tỉnh ủy Hải Dương cũng chính là vấn đề đặt ra cho thấy hiện nay con của nhiều lãnh đạo cao nhất của đất nước này rất giàu có. Vì vậy phải đặt câu hỏi là tại sao giàu có như thế. Đặt ra như vậy để thực hiện Nghị quyết Trung ương 4.

Mặc Lâm: Trước đây trong vụ Tiên Lãng chính Thủ tướng đã ra lệnh giải quyết một cách rốt ráo và dư luận tạm yên trong một thời gian. Tuy nhiên sau đó thì vụ Văn Giang lại nổi lên nghiêm trọng hơn vụ trước bởi tính chất đông người và rồi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lại tiếp tục ra lệnh xem xét giải quyết. Luật sư có chia sẻ gì về động thái này?

LS.Trần Quốc Thuận: Hôm nay tôi nghe trên đài nói rằng Thủ tướng đã ra lệnh vụ Văn Giang, Hưng Yên phải điều tra, thanh tra và công khai trên mạng của chính phủ. Tôi rằng cho điều này rất là tốt. Bởi vì người ta nghi ngờ Ecopark có liên quan đến ông lãnh đạo rất to cho nên câu chuyện đó phải công khai để coi thử các nhóm lợi ích các thế lực tiêu cực mà ngày nay người ta gọi là mafia nó lộng hành ở chỗ nào? Nếu không bóc gỡ cái đó thì ung nhọt tham nhũng của Việt Nam sẽ rất ghê gớm. Tham nhũng tại Việt Nam bây giờ người ta nói không những nó ăn mòn ruột gan, phổi phèo mà nó đã lên tới não rồi, suy thoái tư tưởng rồi. Suy thoái tư tưởng tức là não rồi còn gì?

Suy thoái tư tưởng lớn nhất không phải là những lời nói chuyện này, chuyện kia mà suy thoái lớn nhất chính là chuyện chi tiêu ngân quỹ, ngân sách mà thật tế là tiền của nhân dân. Chính điều đó là suy thoái lớn nhất. Trong khi y tế và giáo dục xuống cấp rất dữ. Người ta lên án Bộ trưởng Y tế, Bộ trưởng Giáo dục. Chuyện chủ trương này kia là chuyện khác, nhưng tội nghiệt là người bệnh phải nằm ba tới năm người một giường thì tiền đâu Bộ trưởng Y tế bù vào? Trong khi ông Bộ trưởng Giao thông Vận tải tính xây dựng trụ sở của ông ta tới 10 nghìn tỷ. Tiền bạc xài một cách phung phí như vậy.

Mặc Lâm: Có lẽ vụ Vinalines sẽ còn chiếm sự quan tâm của dư luận rất lâu, nhất là cho tới khi nào ông Dương Chí Dũng chưa bị bắt. Theo luật sư sở dĩ ông Dũng trốn khỏi lưới pháp luật là do sơ hở của cơ quan điều tra hay vì lý do nào khác?

LS.Trần Quốc Thuận: Cái vụ Vinalines cho thấy tại sao ông Dương Chí Dũng lại bỏ chạy như thế được? Có người cho rằng ông Vinalines được trả công vì ổng đã gánh nợ cho Vinashin. Số nợ ấy lên rất lớn cho nên được chia như chia lửa. Người ta trả công cho ông ấy bằng cái cách cho phép ổng chạy khỏi cuộc điều tra. Khi một đối tượng như thế, một tội phạm đặc biệt nghiêm trọng như thế thì thường thường cơ quan chức năng mà cụ thể là cơ quan điều tra phải giám sát 24/24. Như vậy thì cơ quan đang tiến hành điều tra lộ bí mật công tác để cho nghi phạm biết vì theo thông tin thì ông này đã bị lôi lên hỏi đi hỏi lại nên ông ta biết chuyện đã tới nơi rồi!

Như vậy thì chức năng giám sát của cơ quan điểu tra giám sát tới đâu thì cơ quan ấy phải chịu trách nhiệm. Thay vì người ta cứ nói lòng vòng về ông Bộ trưởng thì cái đó tính sau, nhưng mà để cho một tội phạm đặc biệt như vậy trốn chạy thì phải truy cứu trách nhiệm. Việc giám sát nghi phạm, giám sát những hành vi vi phạm ở Việt Nam từ thấp lên cao đều chưa làm tới nơi tới chốn, chưa làm triệt để. Đó là một điểm rất đáng tiếc nhưng bây giờ đòi hỏi phải làm.Nếu không làm thì hậu quả như Nghị quyết Trung ương 4 đã đề ra tức là sự tồn vong của đảng sẽ xảy ra trước mắt.

Mặc Lâm: Xin cám ơn ông.

Vụ án Lã Thị Kim Oanh. Một điển hình của sự sai lầm cúc cung phục vụ các Quan Phụ Mẫu ở Ba Đình! Người ta vẫn chưa quên mảnh giấy lộn mà cũng phải xuất ra 15 tỷ đồng trong hằng hà sa số những lần Lã Thị Kim Oanh rút tiền rồi đứng giữa đổ vỏ cho cha con Thủ Tướng Phan Văn Khải! Tưởng rằng cha con “Quan Phụ Mẫu’ sẽ giơ tay ra cứu! Ai dè Lã Thị Kim Oanh phải cắn răng lãnh mọi tội lỗi cho Quý tử Hoàn Ty lấy tiền đốt vào các sòng bài và gái! (Nguồn on the net)

Posted in Bắt bớ-Tù Đày-Đánh đập-Đàn Áp, Công An, Dân Chủ và Nhân Quyền, Luật Pháp, Tự Do ngôn Luận | Leave a Comment »

► Chúng tôi đòi tự do cho anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh…

Posted by hoangtran204 trên 19/11/2015

Mai Tú Ân

18-11-2015

Tác giả gửi tới Dân Luận

Tôi, nhà văn Mai Tú Ân, đại diện cho những nhà văn, nhà thơ, báo, văn nghệ sĩ… là bạn và là những người yêu mến anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, và cộng sự Nguyễn Thị Minh Thúy rất buồn khi phải thông báo rằng, anh và công sự đã phải trải qua tháng thứ 18 ở trong ngục tù đen tối một cách bất công, bất nhẫn và không thể chấp nhận được.

Than ôi! Tất cả tai họa đó đã đổ lên đầu một con người yêu nước chân chính, không làm gì sai ngoài việc xuống đường đấu tranh chống quân xâm lấn Trung Cộng. Là một văn nhân ôn hòa, tôn trọng pháp luật và không làm gì sai trái với pháp luật, khi anh đăng các bài viết của anh, hay của bạn bè anh tố cáo đích danh âm mưu thâm độc của Trung Cộng trong việc ăn cướp đất đai, biển đảo mà tổ tiên ta để lại cho tộc Việt chúng ta. Một hành động mà Trời đất cũng không dung, thì làm sao mà chúng tôi, những trí thức lại có thể ngồi yên được. BaSam Nguyễn Hữu Vinh cũng như chúng tôi, và cũng viết bài chỉ trích các quan chức bất tài và tham nhũng như chúng tôi. Trang Ba Sam của anh là một trong những tờ báo mạng đầu tiên và không mêt mỏi dấn thân trong việc canh tân dân trí, mở mang dân sinh và đem lại dân quyền cho tất cả mọi người dân Việt Nam.

Chúng tôi yêu cầu bãi bỏ việc kết tội Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, và trả tự do cho anh và cộng sự ngay lập tức. Nếu kết tội Ba Sam thì hãy kết tội tất cả chúng tôi (những đồng nghiệp khác tôi không thể nói thay) nên tội sẽ nói với tư cách cá nhân. Kết tội Basam và bỏ tù anh ta thì phải kết tội và bỏ tù cả tôi (Mai Tú Ân) nữa mới chứng tỏ sự công bằng. Vì tôi cũng như nhiều người cầm bút nữa cũng làm những điều mà Ba Sàm làm, nên chúng tộ hoàn toàn chấp nhận bất cứ ngục tù nào, bất cứ thời gian bao lâu, bởi chúng tội đã học được ở người bạn can trường Basam của chúng tôi những phẩm chất của một người đàn ông chân chính cần phải có.

Ba Sàm là người đã sanh ra trong một nền giáo dục tốt, bản thân anh cũng đã từng là một người thực thi pháp luật nên thật nực cười nếu nói anh phạm luật dù nhỏ. Chưa bao giờ anh dùng vũ lực, hay kích động hoặc kêu gọi dùng vũ lực để chống lại chính quyền, chống lại pháp luật hiện hành. Là một công dân nhiệt huyết với bầu máu nóng luôn sôi sục bởi tình yêu quê hương, xứ sở, anh luôn có mặt ở những nơi mà một nhà báo như anh phải có mặt. Cũng như mọi văn nhân yêu nước khác, anh chỉ có một cây bút với một tấm lòng trung trinh muốn được cống hiến chút phần nhỏ bé của mình vào với cơ đồ, vận hạn của dân tộc.

Cũng như bao con người dân chủ dấn thân khác, anh đã phải bỏ đi những lợi, danh, đặc quyền mà anh được hưởng từ một gia đình công lao với chế độ, bỏ đi cái vinh thân phì gia để tham gia chia sẻ với những người dân nghèo, dân oan hay những người luôn bị thua thiệt, bất công. Anh cùng với những người bạn luôn ước mơ, luôn đấu tranh cho công bằng xã hội, cho một xã hội công bình và nhân bản Việt Nam. Anh không phải là người làm chính tri, hay mộng chính trị, mà chỉ như :”Một người chèo đò đem sự thật về” giống như nhà văn Nguyễn Quang Lập, và khị chở đò đến bến, khi người dân không cần nữa thì lại trở về với công việc cũ.

Là một người cầm bút có Tài, có Tâm anh chỉ muốn được đem những kiến thức giúp ích cho đời một cách nhiệt tình, không nề hà và bất vụ lợi. Con người anh lại thừa chất Dũng nên mặc dù ở trong trại giam bao nhiêu tháng ngày qua, anh vẫn giữ vững khí phách của một Kẻ Sĩ Bắc Hà, quyết không nhận những tội danh mà anh không hề phạm. Và cho dù có kéo dài thời hạn bao lâu thì anh cũng dứt khoát không chịu nhận những tội danh vô lý mà CA, VKS cố tình ép anh phải nhận. Đó là con người của anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, một người bạn, và là một người anh mà chúng tôi vô cùng trân trọng.

Nhưng qua lời chị Hà vợ anh thì chúng tội biết tình hình sức khỏe của anh càng lúc càng không tốt. Việc chăm sóc mà thân nhân của anh luôn bị ngăn cản, và thiếu thốn. Không có thuốc điều trị những căn bệnh mãn tính như đường, máu thì rất nguy hiểm đến tính mạng của anh.

Chúng tôi là những nguoi bạn, những người yêu mến anh rất sợ hãi và lo lắng cho sức khỏe và tính mạng của anh nữa. Và vì tất cả những điều chúng tôi đã trình bầy ở trên thì chúng tôi mong các cơ quan có trách nhiệm hãy tạo điều kiện tốt nhất cho anh được chữa bệnh. Đó là trả tự do cho anh và cộng sự của anh càng sớm càng tốt. Với tư cách là những công dân, chúng tôi sẽ có đơn trình bày cho các cơ quan chức năng theo đúng luật hiện hành, cũng như sẵn sàng nộp các khoản phí, hoặc chúng tôi sẽ thu xếp một triệu chữ ký đòi chính quyền phải trả tự do cho anh và cộng sự.

Tất cả đều đúng pháp luật, đúng đạo Trời Đất và phải được pháp luật nghiêm túc xem xét giải quyết đúng luật.

Nếu các cơ quan thực thi vẫn không giải quyết thì theo ý kiến của chuyên gia, chúng tôi sẽ nhờ các tổ chức luật sự hợp pháp có uy tín và các luật sư có khả năng khởi kiện và bảo vệ thân chủ. Và chúng tôi thề sẽ đeo đuổi tới cùng những vụ kiện đó nếu có.

Nhưng nếu cơ quan chức năng mà vẫn im lặng như bấy lâu nay, trước sự nguy hiểm có thể xảy ra với tính mạng anh Nguyễn Hữu Vinh thì chúng tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn như thời gian qua đâu. Chúng tôi sẽ làm tất cả mọi biện pháp khả dĩ có thể, trong khuôn khổ luật pháp để đòi công lý cho Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, và cộng sự. Kể cả xuống đường, tuần hành, biểu tình, tuyệt thực, biểu tình ngồi, nằm v.v…

Chúng tôi kêu gọi mọi người hãy ủng hộ tự do ngay lập tức cho Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh và cộng sự Nguyễn Thị Minh Thúy

danluan.org

Posted in Bắt bớ-Tù Đày-Đánh đập-Đàn Áp, Công An, Dân Chủ và Nhân Quyền, Luật Pháp | Leave a Comment »